shāng huǐ
shāng bié
shāng bīng
shāng shí
shāng cǎn
shāng dān
shāng ròu
shāng qíng
shāng wéi
shāng sǔn
shāng cí
shāng yōu
shāng bēi
shāng huǐ
shāng fú
shāng jǔ
shāng yí
shāng guāi
shāng hài
shāng hao
shāng huài
shāng mìng
shāng wèi
shāng mù
shāng shén
shāng chōng
shāng niǎo
shāng bān
shāng huà
shāng shēn
shāng jīn
shāng lín
shāng kēi
shāng zhǐ
shāng jiē
shāng yào
shāng yǔn
shāng hén
shāng fèi
shāng gōng
shāng qiū
shāng dào
shāng kē
shāng chuàng
shāng jǐn
shāng qín
shāng shǔ
shāng cán
shāng hé
shāng cuì
shāng āi
shāng xù
shāng ōu
shāng hào
shāng lián
shāng yuán
shāng xiè
shāng mù
shāng shí
shāng xīn
shāng xiàn
shāng cè
shāng cuò
shāng chǎn
shāng shì
shāng liǎn
shāng hán
shāng cuī
shāng kǒu
shāng yí
shāng lián
shāng chuàng
shāng dǐ
shāng bā
shāng qì
shāng jiā
shāng rén
shāng xìng
shāng jiǔ
shāng chù
shāng mǐn
shāng fèn
shāng duò
shāng sú
shāng fēng
shāng kǔ
shāng mào
shāng shì
shāng chūn
shāng shé
shāng dòng
shāng rè
shāng kū
shāng qì
shāng fàn
shāng juě
shāng hé
shāng tòng
shāng gǎn
shāng wèi
shang chì
shāng pò
shāng wáng
shāng fù
shāng hún
shāng bài
shāng luàn
shāng lí
shāng fá
shāng tòng
shāng bāo
shāng huái
shāng shì
shāng chǔ
xuán gǎn
shǒu gǎn
mò gǎn
xǐ gǎn
líng gǎn
wēi gǎn
dǐng gǎn
kuì gǎn
ruì gǎn
jiāo gǎn
zhuī gǎn
pán gǎn
huái gǎn
jiǔ gǎn
dòng gǎn
bēi gǎn
chuán gǎn
hù gǎn
gòng gǎn
tóng gǎn
yǒu gǎn
wàn gǎn
xīn gǎn
měi gǎn
míng gǎn
xīn gǎn
qī gǎn
guān gǎn
hé gǎn
è gǎn
āi gǎn
shén gǎn
ròu gǎn
xiào gǎn
chóu gǎn
diàn gǎn
yù gǎn
bǎi gǎn
fàn gǎn
tòng gǎn
fǎn gǎn
lèi gǎn
shēn gǎn
zhēn gǎn
shùn gǎn
xiù gǎn
qíng gǎn
mǐn gǎn
yáo gǎn
yā gǎn
suān gǎn
duō gǎn
kě gǎn
dòng gǎn
chéng gǎn
yōu gǎn
xián gǎn
bēng gǎn
jī gǎn
huà gǎn
tōng gǎn
chē gǎn
wú gǎn
yuè gǎn
qián gǎn
zá gǎn
shàn gǎn
xiāng gǎn
xián gǎn
líng gǎn
dùn gǎn
kuài gǎn
chù gǎn
wài gǎn
shāng gǎn
wén gǎn
yìng gǎn
sī gǎn
liú gǎn
huān gǎn
ǒu gǎn
kǒu gǎn
wéi gǎn
míng gǎn
suí gǎn
fú gǎn
hǎo gǎn
gǔ gǎn
xìng gǎn
cán gǎn
zì gǎn
zhī gǎn
伤感shānggǎn
(1) 因受外界.事物感触而引起悲伤
例这样多的废话和伤感之情英sick at heart⒈ 因感触而悲伤。
引唐冯贽《南部烟花记·色如桃花》:“侯夫人一日自经於栋下,臂悬锦囊,中有文,左右取以进,帝反覆伤感。”
宋柳永《满江红》词:“添伤感,将何计?空只恁,厌厌地。无人处思量,几度垂泪。”
《醒世恒言·灌园叟晚逢仙女》:“秋公见牡丹茂盛如初,伤感不已。”
《红楼梦》第二六回:“‘你今儿不叫我进来,难道明儿就不见面了?’﹝黛玉﹞越想越伤感起来。”
巴金《家》十五:“我想了两句诗:‘往事依稀浑似梦,都随风雨到心头’。你想,这情景怎不叫人伤感!”
有所感触而悲伤。
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
感读音:gǎn感gǎn(1)(动)觉得:身体偶~不适。(2)(动)感动:~人肺腑|深有所~。(3)(动)对别人的好意怀着谢意:~谢|~恩|~激。(4)(动)中医指感受风寒:外~内伤。(5)(名)感觉;情感;感想:美~|好~|自豪~|亲切之~|观~|百~交集。(6)(动)(摄影胶片、晒图纸等)接触光线而发生变化:~光。