伤风


伤风的组词


伤号

shāng hào

伤势

shāng shì

伤人

shāng rén

伤世

shāng shì

伤蹶

shāng juě

伤食

shāng shí

伤害

shāng hài

伤锦

shāng jǐn

伤乖

shāng guāi

伤痕

shāng hén

伤楚

shāng chǔ

伤挫

shāng cuò

伤违

shāng wéi

伤蟹

shāng xiè

伤阂

shāng hé

伤幸

shāng xìng

伤殒

shāng yǔn

伤苦

shāng kǔ

伤热

shāng rè

伤药

shāng yào

伤乱

shāng luàn

伤败

shāng bài

伤酒

shāng jiǔ

伤忧

shāng yōu

伤触

shāng chù

伤疻

shāng zhǐ

伤废

shāng fèi

伤负

shāng fù

伤坏

shāng huài

伤诋

shāng dǐ

伤伐

shāng fá

伤别

shāng bié

伤忡

shāng chōng

伤愤

shāng fèn

伤俘

shāng fú

伤怀

shāng huái

伤悔

shāng huǐ

伤痍

shāng yí

伤辞

shāng cí

伤沮

shāng jǔ

伤身

shāng shēn

伤恸

shāng tòng

伤痛

shāng tòng

伤枯

shāng kū

伤科

shāng kē

伤尅

shāng kēi

伤殴

shāng ōu

伤肉

shāng ròu

伤脸

shāng liǎn

伤哀

shāng āi

伤破

shāng pò

伤魂

shāng hún

伤损

shāng sǔn

伤春

shāng chūn

伤陷

shāng xiàn

伤气

shāng qì

伤情

shāng qíng

伤逝

shāng shì

伤兵

shāng bīng

伤命

shāng mìng

伤禽

shāng qín

伤口

shāng kǒu

伤弓

shāng gōng

伤神

shāng shén

伤饬

shang chì

伤单

shāng dān

伤心

shāng xīn

伤摧

shāng cuī

伤时

shāng shí

伤恫

shāng dòng

伤风

shāng fēng

伤折

shāng shé

伤毁

shāng huǐ

伤怆

shāng chuàng

伤悴

shāng cuì

伤恻

shāng cè

伤创

shāng chuàng

伤员

shāng yuán

伤化

shāng huà

伤胃

shāng wèi

伤家

shāng jiā

伤墯

shāng duò

伤秋

shāng qiū

伤离

shāng lí

伤悼

shāng dào

伤鸟

shāng niǎo

伤疤

shāng bā

伤今

shāng jīn

伤产

shāng chǎn

伤目

shāng mù

伤麟

shāng lín

伤愍

shāng mǐn

伤耗

shāng hao

伤夷

shāng yí

伤嗟

shāng jiē

伤剥

shāng bāo

伤味

shāng wèi

伤和

shāng hé

伤泣

shāng qì

伤悲

shāng bēi

伤残

shāng cán

伤感

shāng gǎn

伤怜

shāng lián

伤寒

shāng hán

伤廉

shāng lián

伤瘢

shāng bān

伤暮

shāng mù

伤亡

shāng wáng

伤惨

shāng cǎn

伤暑

shāng shǔ

伤俗

shāng sú

伤绪

shāng xù

伤秏

shāng mào

伤犯

shāng fàn


贞风

zhēn fēng

怀风

huái fēng

斤风

jīn fēng

察风

chá fēng

戗风

qiāng fēng

刀风

dāo fēng

猋风

biāo fēng

囊风

náng fēng

装风

zhuāng fēng

隙风

xì fēng

伤风

shāng fēng

含风

hán fēng

扇风

shān fēng

微风

wēi fēng

信风

xìn fēng

謿风

cháo fēng

分风

fèn fēng

苹风

píng fēng

抢风

qiāng fēng

景风

jǐng fēng

常风

cháng fēng

狂风

kuáng fēng

闻风

wén fēng

痴风

chī fēng

酸风

suān fēng

迅风

xùn fēng

晞风

xī fēng

梅风

méi fēng

时风

shí fēng

扶风

fú fēng

驭风

yù fēng

跌风

diē fēng

麦风

mài fēng

还风

hái fēng

观风

guān fēng

摔风

shuāi fēng

盐风

yán fēng

鲜风

xiān fēng

筠风

yún fēng

摇风

yáo fēng

乱风

luàn fēng

鷐风

chén fēng

游风

yóu fēng

扯风

chě fēng

恺风

kǎi fēng

樵风

qiáo fēng

徽风

huī fēng

化风

huà fēng

师风

shī fēng

干风

gān fēng

鹰风

yīng fēng

采风

cǎi fēng

讬风

tuō fēng

美风

měi fēng

孽风

niè fēng

和风

hé fēng

凯风

kǎi fēng

捕风

bǔ fēng

德风

dé fēng

颿风

fān fēng

众风

zhòng fēng

箕风

jī fēng

义风

yì fēng

闺风

guī fēng

弱风

ruò fēng

融风

róng fēng

弊风

bì fēng

椒风

jiāo fēng

灵风

líng fēng

晨风

chén fēng

雷风

léi fēng

谷风

gǔ fēng

使风

shǐ fēng

秋风

qiū fēng

吸风

xī fēng

瘫风

tān fēng

贻风

yí fēng

轻风

qīng fēng

遡风

sù fēng

油风

yóu fēng

排风

pái fēng

芳风

fāng fēng

劫风

jié fēng

东风

dōng fēng

下风

xià fēng

希风

xī fēng

漏风

lòu fēng

盲风

máng fēng

赤风

chì fēng

鸿风

hóng fēng

鞴风

bèi fēng

浇风

jiāo fēng

焚风

fén fēng

清风

qīng fēng

谨风

jǐn fēng

憎风

zēng fēng

起风

qǐ fēng

北风

běi fēng

肃风

sù fēng

华风

huá fēng

春风

chūn fēng

天风

tiān fēng

逆风

nì fēng

菄风

dōng fēng

乾风

qián fēng

承风

chéng fēng

顺风

shùn fēng

军风

jūn fēng

诈风

zhà fēng

周风

zhōu fēng

薰风

xūn fēng

炼风

liàn fēng

俊风

jùn fēng

语风

yǔ fēng

幈风

píng fēng

望风

wàng fēng

透风

tòu fēng

生风

shēng fēng

重风

zhòng fēng

泠风

líng fēng

侈风

chǐ fēng

通风

tōng fēng

殊风

shū fēng

向风

xiàng fēng

仙风

xiān fēng

酒风

jiǔ fēng

花风

huā fēng

遭风

zāo fēng

英风

yīng fēng

门风

mén fēng

欧风

ōu fēng

肝风

gān fēng

赑风

bì fēng

劲风

jìng fēng

露风

lòu fēng

洋风

yáng fēng

霜风

shuāng fēng

撮风

cuō fēng

炎风

yán fēng

看风

kàn fēng

暖风

nuǎn fēng

趋风

qū fēng

头风

tóu fēng

积风

jī fēng

鼓风

gǔ fēng

定风

dìng fēng

杀风

shā fēng

陋风

lòu fēng

无风

wú fēng

馋风

chán fēng

乡风

xiāng fēng

凶风

xiōng fēng

凌风

líng fēng

柔风

róu fēng

心风

xīn fēng

恩风

ēn fēng

争风

zhēng fēng

古风

gǔ fēng

疠风

lì fēng

顔风

yán fēng

同风

tóng fēng

温风

wēn fēng

阆风

láng fēng

接风

jiē fēng

台风

tái fēng

熟风

shú fēng

祭风

jì fēng

土风

tǔ fēng

罡风

gāng fēng

传风

chuán fēng

糖风

táng fēng

可风

kě fēng

三风

sān fēng

跑风

pǎo fēng

啸风

xiào fēng

眼风

yǎn fēng

捽风

zuó fēng

列风

liè fēng

寒风

hán fēng

雁风

yàn fēng

移风

yí fēng

昌风

chāng fēng

开风

kāi fēng

嘲风

cháo fēng

愈风

yù fēng

成风

chéng fēng

巡风

xún fēng

廉风

lián fēng

森风

sēn fēng

煖风

nuǎn fēng

乐风

lè fēng

文风

wén fēng

冷风

lěng fēng

抖风

dǒu fēng

屏风

píng fēng

御风

yù fēng

推风

tuī fēng

民风

mín fēng

神风

shén fēng

祥风

xiáng fēng

冬风

dōng fēng

培风

péi fēng

放风

fàng fēng

回风

huí fēng

爽风

shuǎng fēng

刁风

diāo fēng

嫩风

nèn fēng

巨风

jù fēng

捆风

kǔn fēng

党风

dǎng fēng

翾风

xuān fēng

躲风

duǒ fēng

驰风

chí fēng

从风

cóng fēng

辉风

huī fēng

搧风

shān fēng

招风

zhāo fēng

流风

liú fēng

火风

huǒ fēng

吹风

chuī fēng

海风

hǎi fēng

痉风

jìng fēng

偷风

tōu fēng

武风

wǔ fēng

探风

tàn fēng

豳风

bīn fēng

醇风

chún fēng

谈风

tán fēng

反风

fǎn fēng

被风

bèi fēng

霉风

méi fēng

眇风

miǎo fēng

西风

xī fēng

蓼风

liǎo fēng

黄风

huáng fēng

搐风

chù fēng

害风

hài fēng

颓风

tuí fēng

旁风

páng fēng

作风

zuò fēng

新风

xīn fēng

搏风

bó fēng

凄风

qī fēng

金风

jīn fēng

趁风

chèn fēng

陵风

líng fēng

飞风

fēi fēng

食风

shí fēng

陆风

lù fēng

松风

sōng fēng

迷风

mí fēng

条风

tiáo fēng

喉风

hóu fēng

宣风

xuān fēng

曙风

shǔ fēng

颠风

diān fēng

迟风

chí fēng

郑风

zhèng fēng

撒风

sā fēng

晓风

xiǎo fēng

纠风

jiū fēng

上风

shàng fēng

偃风

yǎn fēng

岚风

lán fēng

巽风

xùn fēng

蜃风

shèn fēng

偏风

piān fēng

会风

huì fēng

犯风

fàn fēng

依风

yī fēng

耳风

ěr feng

雅风

yǎ fēng

律风

lǜ fēng

阊风

chāng fēng

幽风

yōu fēng

敝风

bì fēng

朔风

shuò fēng

颩风

biāo fēng

靡风

mí fēng

知风

zhī fēng

云风

yún fēng

抟风

tuán fēng

楚风

chǔ fēng

士风

shì fēng

雌风

cí fēng

厉风

lì fēng

手风

shǒu fēng

刚风

gāng fēng

候风

hòu fēng

阳风

yáng fēng

调风

tiáo fēng

披风

pī fēng

蹑风

niè fēng

帆风

fān fēng

威风

wēi fēng

纯风

chún fēng

荡风

dàng fēng

相风

xiāng fēng

男风

nán fēng

细风

xì fēng

上一组词:伤化
下一组词:风化

更多伤的组词

伤风的意思


词语解释:

伤风shāngfēng

(1) 感冒

例他得伤风已一周了,还不见好(好工具.)英cold

引证解释:

⒈ 即感冒。

引《医宗金鉴·幼科杂病心法要诀·伤风》“肺主皮毛感邪风”注:“伤风者,风邪伤卫也。卫主皮毛,内合于肺,故令身体发热憎寒,头疼有汗,嚏涕鼻塞声重,不时咳嗽也。”
《五灯会元·雪峰存禅师法嗣·鼓山神晏国师》:“皷山门下不得咳嗽,时有僧咳嗽一声,师曰:‘作甚么?’曰:‘伤风。’”
鲁迅《书信集·致曹靖华》:“上海已热起来,我们总算好的,但因天气及卫生设备不好,常不免小病,如伤风及肚泻之类。”

⒉ 为风所伤犯。

引宋朱淑真《春日杂书》诗:“月筛窗幌好风生,病眼伤风泪欲倾。”

国语词典:

上呼吸道受病毒或细菌感染,常于受冷或受潮后发生流鼻水、咽痛、轻度发烧、怕冷与全身不适等症状。

网络解释:

伤风 科普中国

伤风是由风邪侵袭人体引起的常见外感热病。一年四季均可发生。尤以冬春两季为多见。临床以头痛、鼻塞、喷嚏、流涕、咽痒咳嗽、发热恶寒等为主要证候特点。病情有轻重不同,轻者俗称伤风,重者称为重伤风。若病情较重,且在一段时间内广泛流行,证候相类似者,称为时行感冒。《医源资料库》:伤风,病名。①风邪犯表所致外感轻证。见《伤寒直格》卷中。又称冒风、感冒。《景岳全书·杂证谟》:“邪轻而浅者,上犯皮毛,即为伤风。”详见感冒条。②伤寒病太阳中风。《时病论·伤风》:“伤风之病,即仲景书中风伤卫之证也。”详见中风。③感受风邪所致外感热病。《三因极一病证方论》卷四,载六经皆有伤风症:太阳伤风,证见发热、恶风、自汗、头项强、腰脊痛、脉浮,宜桂枝汤。阳明伤风,证见发热、腹满、烦渴、自汗、嗜卧、身重、小便难、脉浮弦长而数,宜杏子汤。少阳伤风,证见身热、恶风、自汗、颈项强、胁满、口苦而渴、脉浮弦,宜柴胡加桂汤。太阴伤风,证见自汗,胸满、腹痛、自利、咽干、脉弦大而缓,宜桂枝芍药汤。少阴伤风,证见口燥、舌干、咽痛、心烦、自汗、腰痛连胻骨酸痛,脉沉弦,宜桂枝汤。厥阳伤风,证见恶风而倦、自汗、小腹急痛、寒热如疟、骨节烦痛、脉微而迟,宜八物汤。
更多风的组词

伤风详细解释


读音:shāng

伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025