shāng hào
shāng hún
shāng sú
shang chì
shāng mào
shāng qì
shāng hài
shāng shé
shāng chuàng
shāng chōng
shāng sǔn
shāng hán
shāng shén
shāng āi
shāng qín
shāng xīn
shāng dǐ
shāng kē
shāng cán
shāng huái
shāng bié
shāng huǐ
shāng jǔ
shāng cí
shāng dào
shāng kǔ
shāng hén
shāng wèi
shāng dòng
shāng chūn
shāng pò
shāng shí
shāng mìng
shāng mù
shāng zhǐ
shāng lián
shāng ròu
shāng bā
shāng cuò
shāng qíng
shāng rén
shāng ōu
shāng chǎn
shāng gōng
shāng cuī
shāng jǐn
shāng fá
shāng bān
shāng guāi
shāng cè
shāng kēi
shāng mù
shāng luàn
shāng shēn
shāng chǔ
shāng xiè
shāng lín
shāng bēi
shāng xù
shāng xìng
shāng shí
shāng fàn
shāng huǐ
shāng wéi
shāng kǒu
shāng wáng
shāng hao
shāng jiǔ
shāng xiàn
shāng duò
shāng wèi
shāng dān
shāng hé
shāng qiū
shāng chuàng
shāng fèn
shāng yào
shāng bāo
shāng lí
shāng mǐn
shāng hé
shāng kū
shāng niǎo
shāng juě
shāng fù
shāng cǎn
shāng yōu
shāng bài
shāng fèi
shāng shǔ
shāng jiē
shāng chù
shāng lián
shāng cuì
shāng shì
shāng huà
shāng fú
shāng jīn
shāng rè
shāng yǔn
shāng liǎn
shāng qì
shāng fēng
shāng yuán
shāng jiā
shāng tòng
shāng shì
shāng yí
shāng huài
shāng gǎn
shāng tòng
shāng shì
shāng bīng
shāng yí
dǐng chù
dǐ chù
chéng chù
bēn chù
bó chù
diǎn chù
chàng chù
cì chù
jiǎo chù
lù chù
gàn chù
dì chù
chǔ chù
chí chù
gǎn chù
jiá chù
bō chù
pèng chù
wù chù
shāng chù
bǐ chù
hěn chù
fàn chù
bǎi chù
jiē chù
dòu chù
jī chù
miàn chù
gòng chù
mù chù
cù chù
mán chù
chén chù
mó chù
tū chù
jī chù
qì chù
yīng chù
wǔ chù
dǐ chù
yǒng chù
⒈ 冒犯。
引《水浒传》第二一回:“便是小贱人有些言语高低,伤触了押司,也看得老身薄面,自教训他与押司陪话。”
《天雨花》第十一回:“只怪妮子多违拗,只恃娇痴伤触人。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
触读音:chù触chù(1)(动)接触。(2)(动)触动、感动。