望风


望风的组词


望尘

wàng chén

望断

wàng duàn

望雅

wàng yǎ

望国

wàng guó

望舒

wàng shū

望邻

wàng lín

望悬

wàng xuán

望羊

wàng yáng

望头

wàng tou

望秋

wàng qiū

望睹

wàng dǔ

望眼

wàng yǎn

望山

wàng shān

望实

wàng shí

望岁

wàng suì

望候

wàng hòu

望绝

wàng jué

望看

wàng kàn

望苑

wàng yuàn

望慕

wàng mù

望见

wàng jiàn

望前

wàng qián

望路

wàng lù

望阳

wàng yáng

望祠

wàng cí

望潮

wàng cháo

望祈

wàng qí

望拜

wàng bài

望鱼

wàng yú

望祭

wàng jì

望慰

wàng wèi

望帝

wàng dì

望日

wàng rì

望幸

wàng xìng

望紧

wàng jǐn

望郎

wàng láng

望佯

wàng yáng

望砖

wàng zhuān

望寮

wàng liáo

望人

wàng rén

望燎

wàng liáo

望浪

wàng làng

望筩

wàng yǒng

望楼

wàng lóu

望族

wàng zú

望望

wàng wàng

望岳

wàng yuè

望云

wàng yún

望顶

wàng dǐng

望郡

wàng jùn

望苴

wàng jū

望履

wàng lǚ

望台

wàng tái

望气

wàng qì

望海

wàng hǎi

望乡

wàng xiāng

望视

wàng shì

望道

wàng dào

望杏

wàng xìng

望想

wàng xiǎng

望姓

wàng xìng

望月

wàng yuè

望阙

wàng quē

望表

wàng biǎo

望参

wàng cān

望风

wàng fēng

望乞

wàng qǐ

望臣

wàng chén

望礼

wàng lǐ

望夕

wàng xī

望瘗

wàng yì

望胄

wàng zhòu

望重

wàng zhòng

望获

wàng huò

望板

wàng bǎn

望诸

wàng zhū

望梅

wàng méi

望衡

wàng héng

望氛

wàng fēn

望阀

wàng fá


罡风

gāng fēng

森风

sēn fēng

重风

zhòng fēng

流风

liú fēng

撮风

cuō fēng

吹风

chuī fēng

竹风

zhú fēng

瘫风

tān fēng

习风

xí fēng

倾风

qīng fēng

防风

fáng fēng

撩风

liáo fēng

门风

mén fēng

灵风

líng fēng

遗风

yí fēng

倒风

dào fēng

餐风

cān fēng

蜃风

shèn fēng

遐风

xiá fēng

讬风

tuō fēng

手风

shǒu fēng

淫风

yín fēng

结风

jié fēng

含风

hán fēng

了风

le fēng

馋风

chán fēng

末风

mò fēng

冻风

dòng fēng

闻风

wén fēng

球风

qiú fēng

啸风

xiào fēng

赌风

dǔ fēng

化风

huà fēng

腥风

xīng fēng

欧风

ōu fēng

怀风

huái fēng

三风

sān fēng

阵风

zhèn fēng

无风

wú fēng

扇风

shān fēng

行风

xíng fēng

飘风

piāo fēng

逆风

nì fēng

微风

wēi fēng

箭风

jiàn fēng

向风

xiàng fēng

幼风

yòu fēng

祭风

jì fēng

晓风

xiǎo fēng

爽风

shuǎng fēng

汤风

tāng fēng

嫩风

nèn fēng

雪风

xuě fēng

南风

nán fēng

侈风

chǐ fēng

刮风

guā fēng

跌风

diē fēng

推风

tuī fēng

察风

chá fēng

沙风

shā fēng

敝风

bì fēng

韶风

sháo fēng

牌风

pái fēng

云风

yún fēng

民风

mín fēng

遭风

zāo fēng

顔风

yán fēng

士风

shì fēng

革风

gé fēng

景风

jǐng fēng

传风

chuán fēng

相风

xiāng fēng

家风

jiā fēng

托风

tuō fēng

当风

dāng fēng

魔风

mó fēng

开风

kāi fēng

雅风

yǎ fēng

英风

yīng fēng

刀风

dāo fēng

信风

xìn fēng

祛风

qū fēng

趁风

chèn fēng

分风

fèn fēng

秋风

qiū fēng

颽风

kǎi fēng

斜风

xié fēng

透风

tòu fēng

疾风

jí fēng

躲风

duǒ fēng

接风

jiē fēng

上风

shàng fēng

黑风

hēi fēng

害风

hài fēng

溯风

sù fēng

翾风

xuān fēng

跑风

pǎo fēng

痴风

chī fēng

文风

wén fēng

俊风

jùn fēng

搐风

chù fēng

守风

shǒu fēng

邪风

xié fēng

豪风

háo fēng

颓风

tuí fēng

春风

chūn fēng

整风

zhěng fēng

考风

kǎo fēng

苹风

píng fēng

吟风

yín fēng

贾风

jiǎ fēng

靡风

mí fēng

积风

jī fēng

捽风

zuó fēng

腊风

là fēng

抢风

qiāng fēng

知风

zhī fēng

廉风

lián fēng

黄风

huáng fēng

刁风

diāo fēng

汉风

hàn fēng

湿风

shī fēng

惠风

huì fēng

弱风

ruò fēng

丕风

pī fēng

搏风

bó fēng

鼻风

bí fēng

病风

bìng fēng

迵风

dòng fēng

厉风

lì fēng

悲风

bēi fēng

九风

jiǔ fēng

游风

yóu fēng

顶风

dǐng fēng

猋风

biāo fēng

融风

róng fēng

癞风

lài fēng

张风

zhāng fēng

丽风

lì fēng

古风

gǔ fēng

出风

chū fēng

回风

huí fēng

反风

fǎn fēng

祖风

zǔ fēng

乡风

xiāng fēng

捆风

kǔn fēng

迟风

chí fēng

义风

yì fēng

土风

tǔ fēng

随风

suí fēng

定风

dìng fēng

撒风

sā fēng

媮风

tōu fēng

惊风

jīng fēng

陆风

lù fēng

凄风

qī fēng

迷风

mí fēng

诗风

shī fēng

使风

shǐ fēng

乾风

qián fēng

国风

guó fēng

天风

tiān fēng

疠风

lì fēng

麦风

mài fēng

火风

huǒ fēng

漏风

lòu fēng

鼓风

gǔ fēng

望风

wàng fēng

攒风

zǎn fēng

谨风

jǐn fēng

陵风

líng fēng

谈风

tán fēng

金风

jīn fēng

麻风

má fēng

凉风

liáng fēng

肝风

gān fēng

走风

zǒu fēng

巽风

xùn fēng

帆风

fān fēng

楚风

chǔ fēng

赑风

bì fēng

暗风

àn fēng

争风

zhēng fēng

见风

jiàn fēng

阆风

láng fēng

善风

shàn fēng

乱风

luàn fēng

排风

pái fēng

颩风

biāo fēng

鸿风

hóng fēng

从风

cóng fēng

筠风

yún fēng

醇风

chún fēng

喉风

hóu fēng

世风

shì fēng

鹰风

yīng fēng

过风

guò fēng

成风

chéng fēng

变风

biàn fēng

飔风

sī fēng

酸风

suān fēng

伤风

shāng fēng

移风

yí fēng

谷风

gǔ fēng

路风

lù fēng

岚风

lán fēng

飓风

jù fēng

轻风

qīng fēng

肃风

sù fēng

鹏风

péng fēng

鍊风

liàn fēng

囊风

náng fēng

承风

chéng fēng

大风

dà fēng

乘风

chéng fēng

搧风

shān fēng

观风

guān fēng

被风

bèi fēng

寒风

hán fēng

眼风

yǎn fēng

赤风

chì fēng

摔风

shuāi fēng

雷风

léi fēng

昌风

chāng fēng

祥风

xiáng fēng

神风

shén fēng

阳风

yáng fēng

韩风

hán fēng

北风

běi fēng

迅风

xùn fēng

终风

zhōng fēng

仁风

rén fēng

颿风

fān fēng

贞风

zhēn fēng

刚风

gāng fēng

盲风

máng fēng

徽风

huī fēng

朔风

shuò fēng

胡风

hú fēng

希风

xī fēng

雄风

xióng fēng

歌风

gē fēng

依风

yī fēng

讹风

é fēng

肠风

cháng fēng

纯风

chún fēng

劫风

jié fēng

恺风

kǎi fēng

热风

rè fēng

头风

tóu fēng

诈风

zhà fēng

嘲风

cháo fēng

口风

kǒu fēng

皇风

huáng fēng

聆风

líng fēng

急风

jí fēng

暄风

xuān fēng

培风

péi fēng

杀风

shā fēng

扬风

yáng fēng

露风

lòu fēng

弊风

bì fēng

瞭风

liǎo fēng

生风

shēng fēng

西风

xī fēng

樵风

qiáo fēng

宣风

xuān fēng

暴风

bào fēng

遡风

sù fēng

闺风

guī fēng

滔风

tāo fēng

凯风

kǎi fēng

憎风

zēng fēng

真风

zhēn fēng

劲风

jìng fēng

芳风

fāng fēng

偃风

yǎn fēng

冬风

dōng fēng

轮风

lún fēng

豳风

bīn fēng

御风

yù fēng

颠风

diān fēng

新风

xīn fēng

屏风

píng fēng

乐风

lè fēng

下风

xià fēng

蓼风

liǎo fēng

柳风

liǔ fēng

泠风

líng fēng

起风

qǐ fēng

菄风

dōng fēng

泼风

pō fēng

吸风

xī fēng

趋风

qū fēng

摇风

yáo fēng

箕风

jī fēng

左风

zuǒ fēng

仙风

xiān fēng

贻风

yí fēng

高风

gāo fēng

上一组词:风望
下一组词:望获

更多望的组词

望风的意思


词语解释:

望风wàngfēng

(1) 为进行秘密活动的人守望、观察hAo86.动静

英be on the lookout (while conducting secret activities);keep watch

(2) 瞻望并想见其风采

例天下莫不望风而靡。——《汉书·杜钦传》英at the sight of sb.

引证解释:

⒈ 远望;仰望。

引《文选·李陵<答苏武书>》:“远託异国,昔人所悲,望风怀想,能不依依。”
李周翰注:“望风,谓远望也。”
《三国志·魏志·王粲传》:“引其贤儁而置之列位,使海内回心,望风而愿治。”
南朝梁任昉《<王文宪集>序》:“见公弱龄,便望风推服。”
清钱谦益《周玄昭授文林郎制》:“事计日而可观,民望风而自理。”

⒉ 听到风声;见到动静、气势。

引《后汉书·党锢传·李膺》:“守令畏威明,多望风弃官。”
《三国志·魏志·曹爽传》:“有司望风,莫敢忤旨。”
宋苏轼《黄州上文潞公书》:“御史符下,就家取文书,州郡望风,遣吏发卒,围船搜取,老幼几怖死。”
清冯桂芬《振威将军墓志铭》:“公既薨,贼氛转炽,出没粤、闽、江、浙诸海口,所至大小文武将吏率望风走,或餼牵迓境上。”

⒊ 谓平白无据。

引《魏书·元深传》:“但以嫉臣之故,便欲望风排抑。”
唐元稹《同州刺史谢上表》:“愚臣既不能低心曲就,辈流亦以望风怒臣。”
元刘壎《隐居通议·骈俪三》:“然文章绳尺,自有定论,未容以辈行先后望风轻訾。”

⒋ 为正在进行秘密活动的人观察动静。

引《二十年目睹之怪现状》第二回:“他不做贼,他在那里代做贼的望风呢!”
峻青《海啸》第一章:“小马被分配在离海边稍远一点的芦苇丛里放哨望风。”

国语词典:

远瞻、仰望风采。

网络解释:

望风

望风,汉语词汇。注音:wàng fēng释义:望:看;风:风声。望风,指为进行秘密活动的人守望、观察动静。
更多风的组词

望风详细解释


读音:wàng

望wàng(1)(动)探望:拜~|看~。(2)(动)盼望、希望:期~|企~。(3)(名)名望:声~|威~。(4)(形)〈书〉怨恨。(5)(名)(~子)店铺标明属于某种行业的标志:酒~。(6)(介)对着;朝着:~我点点头|~他笑笑。注意“望前看”、“望东走”等处的“望”多写作“往”。(7)姓。(8)(名)农历每月十五日(有时是十六日或十七日);地球上看见圆形的月亮;这种月相叫望;这时的月亮叫望月。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025