知风


知风的组词


知达

zhī dá

知情

zhī qíng

知经

zhī jīng

知觉

zhī jué

知重

zhī zhòng

知晓

zhī xiǎo

知宾

zhī bīn

知寺

zhī sì

知希

zhī xī

知行

zhī xíng

知耻

zhī chǐ

知观

zhī guān

知局

zhī jú

知诱

zhī yòu

知方

zhī fāng

知解

zhī jiě

知启

zhī qǐ

知命

zhī mìng

知慧

zhī huì

知音

zhī yīn

知警

zhī jǐng

知谢

zhī xiè

知惠

zhī huì

知见

zhī jiàn

知自

zhī zì

知实

zhī shí

知兵

zhī bīng

知交

zhī jiāo

知睿

zhī ruì

知悉

zhī xī

知权

zhī quán

知足

zhī zú

知识

zhī shi

知照

zhī zhào

知友

zhī yǒu

知纵

zhī zòng

知风

zhī fēng

知虑

zhī lǜ

知非

zhī fēi

知己

zhī jǐ

知过

zhī guò

知略

zhī lüè

知举

zhī jǔ

知感

zhī gǎn

知机

zhī jī

知化

zhī huà

知力

zhī lì

知心

zhī xīn

知奬

zhī jiǎng

知会

zhī hui

知待

zhī dài

知微

zhī wēi

知得

zhī de

知窍

zhī qiào

知言

zhī yán

知人

zhī rén

知单

zhī dān

知更

zhī gēng

知省

zhī shěng

知止

zhī zhǐ

知爱

zhī ài

知遇

zhī yù

知至

zhī zhì

知者

zhī zhě

知名

zhī míng

知通

zhī tōng

知道

zhī dào

知故

zhī gù

知章

zhī zhāng

知我

zhī wǒ

知事

zhī shì

知辩

zhī biàn

知母

zhī mǔ

知府

zhī fǔ

知客

zhī kè

知德

zhī dé

知几

zhī jī

知性

zhī xìng

知类

zhī lèi

知士

zhī shì

知旧

zhī jiù


向风

xiàng fēng

仙风

xiān fēng

飘风

piāo fēng

反风

fǎn fēng

晞风

xī fēng

陋风

lòu fēng

驱风

qū fēng

幼风

yòu fēng

驰风

chí fēng

中风

zhòng fēng

刮风

guā fēng

暖风

nuǎn fēng

防风

fáng fēng

捽风

zuó fēng

颓风

tuí fēng

常风

cháng fēng

鍊风

liàn fēng

闺风

guī fēng

儒风

rú fēng

尖风

jiān fēng

宣风

xuān fēng

逆风

nì fēng

箕风

jī fēng

诈风

zhà fēng

学风

xué fēng

被风

bèi fēng

游风

yóu fēng

相风

xiāng fēng

华风

huá fēng

景风

jǐng fēng

整风

zhěng fēng

皇风

huáng fēng

戗风

qiāng fēng

可风

kě fēng

张风

zhāng fēng

融风

róng fēng

幈风

píng fēng

无风

wú fēng

戕风

qiāng fēng

犯风

fàn fēng

托风

tuō fēng

强风

qiáng fēng

旁风

páng fēng

芳风

fāng fēng

德风

dé fēng

冲风

chōng fēng

嫩风

nèn fēng

帆风

fān fēng

天风

tiān fēng

文风

wén fēng

耳风

ěr feng

赌风

dǔ fēng

攒风

zǎn fēng

撩风

liáo fēng

南风

nán fēng

条风

tiáo fēng

遭风

zāo fēng

樵风

qiáo fēng

乘风

chéng fēng

谨风

jǐn fēng

趁风

chèn fēng

驭风

yù fēng

鼓风

gǔ fēng

霉风

méi fēng

侈风

chǐ fēng

含风

hán fēng

搧风

shān fēng

眇风

miǎo fēng

山风

shān fēng

成风

chéng fēng

赑风

bì fēng

阳风

yáng fēng

三风

sān fēng

罡风

gāng fēng

八风

bā fēng

还风

hái fēng

变风

biàn fēng

荡风

dàng fēng

义风

yì fēng

推风

tuī fēng

温风

wēn fēng

香风

xiāng fēng

化风

huà fēng

热风

rè fēng

纠风

jiū fēng

鹏风

péng fēng

淫风

yín fēng

炼风

liàn fēng

排风

pái fēng

冷风

lěng fēng

省风

shěng fēng

纯风

chún fēng

五风

wǔ fēng

北风

běi fēng

候风

hòu fēng

祥风

xiáng fēng

炎风

yán fēng

分风

fèn fēng

台风

tái fēng

杨风

yáng fēng

鹰风

yīng fēng

手风

shǒu fēng

古风

gǔ fēng

争风

zhēng fēng

枯风

kū fēng

阊风

chāng fēng

凭风

píng fēng

雅风

yǎ fēng

盗风

dào fēng

斗风

dòu fēng

馋风

chán fēng

家风

jiā fēng

麻风

má fēng

节风

jié fēng

钦风

qīn fēng

椒风

jiāo fēng

走风

zǒu fēng

爽风

shuǎng fēng

油风

yóu fēng

光风

guāng fēng

上风

shàng fēng

蜃风

shèn fēng

拜风

bài fēng

颠风

diān fēng

革风

gé fēng

韩风

hán fēng

摇风

yáo fēng

箭风

jiàn fēng

蓼风

liǎo fēng

楚风

chǔ fēng

逞风

chěng fēng

偏风

piān fēng

周风

zhōu fēng

喉风

hóu fēng

菄风

dōng fēng

送风

sòng fēng

趋风

qū fēng

云风

yún fēng

囊风

náng fēng

阵风

zhèn fēng

腊风

là fēng

盲风

máng fēng

抢风

qiāng fēng

筠风

yún fēng

贻风

yí fēng

媮风

tōu fēng

党风

dǎng fēng

杀风

shā fēng

柳风

liǔ fēng

鷐风

chén fēng

泽风

zé fēng

系风

xì fēng

陵风

líng fēng

巽风

xùn fēng

鞴风

bèi fēng

辉风

huī fēng

弊风

bì fēng

敝风

bì fēng

随风

suí fēng

悲风

bēi fēng

抱风

bào fēng

曙风

shǔ fēng

士风

shì fēng

苹风

píng fēng

会风

huì fēng

把风

bǎ fēng

细风

xì fēng

跌风

diē fēng

了风

le fēng

协风

xié fēng

招风

zhāo fēng

晓风

xiǎo fēng

病风

bìng fēng

关风

guān fēng

微风

wēi fēng

遡风

sù fēng

殊风

shū fēng

惠风

huì fēng

啸风

xiào fēng

遐风

xiá fēng

避风

bì fēng

西风

xī fēng

善风

shàn fēng

观风

guān fēng

国风

guó fēng

淩风

líng fēng

知风

zhī fēng

末风

mò fēng

摔风

shuāi fēng

开风

kāi fēng

食风

shí fēng

汉风

hàn fēng

黑风

hēi fēng

颽风

kǎi fēng

弱风

ruò fēng

追风

zhuī fēng

培风

péi fēng

看风

kàn fēng

邙风

máng fēng

希风

xī fēng

柔风

róu fēng

隧风

suì fēng

搐风

chù fēng

冽风

liè fēng

春风

chūn fēng

屏风

píng fēng

起风

qǐ fēng

民风

mín fēng

昌风

chāng fēng

恩风

ēn fēng

感风

gǎn fēng

恺风

kǎi fēng

披风

pī fēng

撒风

sā fēng

凄风

qī fēng

考风

kǎo fēng

暄风

xuān fēng

世风

shì fēng

湿风

shī fēng

扬风

yáng fēng

颿风

fān fēng

偃风

yǎn fēng

轻风

qīng fēng

隙风

xì fēng

青风

qīng fēng

正风

zhèng fēng

大风

dà fēng

扯风

chě fēng

迎风

yíng fēng

同风

tóng fēng

飓风

jù fēng

传风

chuán fēng

厉风

lì fēng

寒风

hán fēng

左风

zuǒ fēng

劫风

jié fēng

脐风

qí fēng

透风

tòu fēng

乾风

qián fēng

躲风

duǒ fēng

抖风

dǒu fēng

吟风

yín fēng

刀风

dāo fēng

豳风

bīn fēng

扇风

shān fēng

岚风

lán fēng

丽风

lì fēng

颩风

biāo fēng

贞风

zhēn fēng

怀风

huái fēng

惊风

jīng fēng

疾风

jí fēng

口风

kǒu fēng

冻风

dòng fēng

贼风

zéi fēng

恶风

è fēng

肃风

sù fēng

调风

tiáo fēng

谷风

gǔ fēng

伤风

shāng fēng

流风

liú fēng

信风

xìn fēng

师风

shī fēng

捆风

kǔn fēng

暴风

bào fēng

语风

yǔ fēng

东风

dōng fēng

守风

shǒu fēng

仁风

rén fēng

放风

fàng fēng

孽风

niè fēng

祛风

qū fēng

通风

tōng fēng

提风

tí fēng

御风

yù fēng

洋风

yáng fēng

刚风

gāng fēng

出风

chū fēng

喝风

hē fēng

翾风

xuān fēng

鲜风

xiān fēng

鼻风

bí fēng

吹风

chuī fēng

霾风

mái fēng

腥风

xīng fēng

严风

yán fēng

嘲风

cháo fēng

熟风

shú fēng

撮风

cuō fēng

软风

ruǎn fēng

盐风

yán fēng

回风

huí fēng

采风

cǎi fēng

先风

xiān fēng

画风

huà fēng

便风

biàn fēng

火风

huǒ fēng

森风

sēn fēng

泼风

pō fēng

和风

hé fēng

上一组词:知举
下一组词:直须

更多知的组词

知风的意思


词语解释:

1.闻风,听到消息。

引证解释:

⒈ 闻风,听到消息。

引《初刻拍案惊奇》卷十七:“却见房门关好,推动不开,晓得是儿子知风,老大没趣。”
《水浒后传》第十八回:“安道全知风潜避。”

国语词典:

知道情形、消息。

网络解释:

知风

作家简介知风,原名:吴选锋,中国知名作家,1972年出生,男,福建省尤溪县人氏。曾用笔名:风语无痕、沉默、吴语等。已先后出版长篇官场小说《选择》、《边缘》、《半阕亭》等五部,成功策划运作电视剧连续剧《惠安女》、《李时珍传奇》等六部。创作领域涉及影视剧本、传记、报告文学、诗词、经济文论等。历任记者、文化公司总经理、制片人等。
更多风的组词

知风详细解释


读音:zhī,zhì[ zhī ]

1. 晓得,明了:知道。知名(著名)。知觉(有感觉而知道)。良知。知人善任。温故知新。知难而进。知情达理。

2. 使知道:通知。知照。

3. 学识,学问:知识,求知。无知。

4. 主管:知县(旧时的县长)。知府。知州。知宾(指主管招待宾客的人。亦称“知客”)。

5. 彼此了解:相知。知音。知近。

6. 彼此了解、交好的人:故知(老朋友)。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025