被风


被风的组词


被筒

bèi tǒng

被衣

pī yī

被池

bèi chí

被疾

bèi jí

被律

bèi lǜ

被炉

bèi lú

被创

bèi chuàng

被料

bèi liào

被着

bèi zhe

被火

bèi huǒ

被动

bèi dòng

被告

bèi gào

被酒

bèi jiǔ

被罩

bèi zhào

被收

bèi shōu

被絮

bèi xù

被子

bèi zi

被识

bèi shí

被里

bèi lǐ

被笼

bèi lóng

被捕

bèi bǔ

被条

bèi tiáo

被声

bèi shēng

被檄

bèi xí

被辞

bèi cí

被胎

bèi tāi

被练

bèi liàn

被冤

bèi yuān

被羽

bèi yǔ

被卧

bèi wo

被肘

bèi zhǒu

被边

bèi biān

被筩

bèi tǒng

被袋

bèi dài

被褥

bèi rù

被节

bèi jiē

被病

bèi bìng

被满

bèi mǎn

被缁

bèi zī

被丽

bèi lì

被覆

bèi fù

被服

bèi fú

被襆

bèi fú

被褐

pī hè

被巾

bèi jīn

被受

bèi shòu

被兵

bèi bīng

被命

bèi mìng

被水

bèi shuǐ

被祸

bèi huò

被单

bèi dān

被离

bèi lí

被窝

bèi wō

被控

bèi kòng

被盖

bèi gài

被俘

bèi fú

被假

bèi jiǎ

被害

bèi hài

被参

bèi cān

被單

bèi dān

被盗

bèi dào

被迫

bèi pò

被垒

bèi lěi

被头

bèi tóu

被被

bèi bèi

被枕

bèi zhěn

被旨

bèi zhǐ

被具

bèi jù

被孝

bèi xiào

被蒙

bèi méng

被发

pī fà

被板

bèi bǎn

被堤

bèi dī

被色

bèi sè

被施

bèi shī

被囊

bèi náng

被跣

bèi xiǎn

被幞

bèi fú

被遇

bèi yù

被冒

bèi mào

被衾

bèi qīn

被罪

bèi zuì

被毁

bèi huǐ

被风

bèi fēng


定风

dìng fēng

逆风

nì fēng

化风

huà fēng

抖风

dǒu fēng

谨风

jǐn fēng

幽风

yōu fēng

赑风

bì fēng

邠风

bīn fēng

华风

huá fēng

临风

lín fēng

惠风

huì fēng

心风

xīn fēng

豪风

háo fēng

憎风

zēng fēng

聆风

líng fēng

翾风

xuān fēng

口风

kǒu fēng

接风

jiē fēng

樵风

qiáo fēng

趋风

qū fēng

左风

zuǒ fēng

歌风

gē fēng

醺风

xūn fēng

扬风

yáng fēng

巽风

xùn fēng

腥风

xīng fēng

道风

dào fēng

烈风

liè fēng

洋风

yáng fēng

培风

péi fēng

飞风

fēi fēng

推风

tuī fēng

嫩风

nèn fēng

古风

gǔ fēng

青风

qīng fēng

椒风

jiāo fēng

陋风

lòu fēng

透风

tòu fēng

劫风

jié fēng

先风

xiān fēng

鼻风

bí fēng

含风

hán fēng

常风

cháng fēng

馋风

chán fēng

赌风

dǔ fēng

胡风

hú fēng

竹风

zhú fēng

巡风

xún fēng

装风

zhuāng fēng

柔风

róu fēng

神风

shén fēng

追风

zhuī fēng

爽风

shuǎng fēng

鹏风

péng fēng

起风

qǐ fēng

韶风

sháo fēng

遗风

yí fēng

义风

yì fēng

晞风

xī fēng

熛风

biāo fēng

招风

zhāo fēng

食风

shí fēng

孤风

gū fēng

偏风

piān fēng

威风

wēi fēng

融风

róng fēng

泼风

pō fēng

孽风

niè fēng

幼风

yòu fēng

送风

sòng fēng

拜风

bài fēng

颓风

tuí fēng

脐风

qí fēng

沓风

tà fēng

暖风

nuǎn fēng

恩风

ēn fēng

耳风

ěr feng

球风

qiú fēng

暗风

àn fēng

回风

huí fēng

重风

zhòng fēng

犯风

fàn fēng

韩风

hán fēng

殊风

shū fēng

麦风

mài fēng

干风

gān fēng

泽风

zé fēng

过风

guò fēng

流风

liú fēng

祖风

zǔ fēng

刚风

gāng fēng

季风

jì fēng

恒风

héng fēng

害风

hài fēng

光风

guāng fēng

秋风

qiū fēng

肝风

gān fēng

革风

gé fēng

传风

chuán fēng

中风

zhòng fēng

生风

shēng fēng

排风

pái fēng

汉风

hàn fēng

偃风

yǎn fēng

知风

zhī fēng

探风

tàn fēng

英风

yīng fēng

凯风

kǎi fēng

撩风

liáo fēng

雁风

yàn fēng

东风

dōng fēng

趣风

qù fēng

吟风

yín fēng

盲风

máng fēng

春风

chūn fēng

箕风

jī fēng

梅风

méi fēng

牌风

pái fēng

弱风

ruò fēng

豳风

bīn fēng

愈风

yù fēng

撒风

sā fēng

走风

zǒu fēng

众风

zhòng fēng

浇风

jiāo fēng

薰风

xūn fēng

寒风

hán fēng

柳风

liǔ fēng

瞭风

liǎo fēng

使风

shǐ fēng

雌风

cí fēng

肃风

sù fēng

诒风

yí fēng

眼风

yǎn fēng

钦风

qīn fēng

周风

zhōu fēng

旁风

páng fēng

别风

bié fēng

时风

shí fēng

糖风

táng fēng

冲风

chōng fēng

天风

tiān fēng

醇风

chún fēng

赤风

chì fēng

欧风

ōu fēng

餐风

cān fēng

头风

tóu fēng

搐风

chù fēng

皇风

huáng fēng

酒风

jiǔ fēng

吹风

chuī fēng

乡风

xiāng fēng

争风

zhēng fēng

雅风

yǎ fēng

荡风

dàng fēng

弊风

bì fēng

霾风

mái fēng

积风

jī fēng

微风

wēi fēng

三风

sān fēng

淫风

yín fēng

颩风

biāo fēng

謿风

cháo fēng

冽风

liè fēng

飂风

liù fēng

摇风

yáo fēng

炼风

liàn fēng

徂风

cú fēng

讹风

é fēng

盗风

dào fēng

遭风

zāo fēng

反风

fǎn fēng

无风

wú fēng

疠风

lì fēng

歪风

wāi fēng

迅风

xùn fēng

颠风

diān fēng

戕风

qiāng fēng

靡风

mí fēng

松风

sōng fēng

列风

liè fēng

搧风

shān fēng

斗风

dòu fēng

顔风

yán fēng

金风

jīn fēng

大风

dà fēng

捽风

zuó fēng

疾风

jí fēng

阴风

yīn fēng

军风

jūn fēng

驶风

shǐ fēng

囊风

náng fēng

儒风

rú fēng

九风

jiǔ fēng

扯风

chě fēng

俊风

jùn fēng

诗风

shī fēng

扶风

fú fēng

节风

jié fēng

条风

tiáo fēng

顺风

shùn fēng

暄风

xuān fēng

狂风

kuáng fēng

学风

xué fēng

飓风

jù fēng

灵风

líng fēng

倒风

dào fēng

颿风

fān fēng

整风

zhěng fēng

仙风

xiān fēng

可风

kě fēng

邙风

máng fēng

逞风

chěng fēng

师风

shī fēng

候风

hòu fēng

省风

shěng fēng

陵风

líng fēng

颽风

kǎi fēng

闻风

wén fēng

炎风

yán fēng

文风

wén fēng

蹑风

niè fēng

迁风

qiān fēng

喝风

hē fēng

迷风

mí fēng

肠风

cháng fēng

陆风

lù fēng

盐风

yán fēng

曙风

shǔ fēng

作风

zuò fēng

终风

zhōng fēng

讬风

tuō fēng

信风

xìn fēng

当风

dāng fēng

鼓风

gǔ fēng

哀风

āi fēng

癞风

lài fēng

刀风

dāo fēng

蕙风

huì fēng

门风

mén fēng

关风

guān fēng

张风

zhāng fēng

凌风

líng fēng

迎风

yíng fēng

末风

mò fēng

伤风

shāng fēng

善风

shàn fēng

飘风

piāo fēng

分风

fèn fēng

晓风

xiǎo fēng

通风

tōng fēng

台风

tái fēng

飙风

biāo fēng

武风

wǔ fēng

遡风

sù fēng

路风

lù fēng

看风

kàn fēng

旋风

xuàn fēng

仁风

rén fēng

顶风

dǐng fēng

相风

xiāng fēng

凭风

píng fēng

出风

chū fēng

杀风

shā fēng

谷风

gǔ fēng

朔风

shuò fēng

敝风

bì fēng

鞴风

bèi fēng

了风

le fēng

祛风

qū fēng

媮风

tōu fēng

酸风

suān fēng

痴风

chī fēng

强风

qiáng fēng

刁风

diāo fēng

德风

dé fēng

森风

sēn fēng

北风

běi fēng

八风

bā fēng

闺风

guī fēng

癜风

diàn fēng

依风

yī fēng

轮风

lún fēng

乘风

chéng fēng

漏风

lòu fēng

乾风

qián fēng

软风

ruǎn fēng

蜃风

shèn fēng

长风

zhǎng fēng

杨风

yáng fēng

冬风

dōng fēng

病风

bìng fēng

放风

fàng fēng

热风

rè fēng

感风

gǎn fēng

国风

guó fēng

清风

qīng fēng

变风

biàn fēng

美风

měi fēng

辉风

huī fēng

上一组词:褫褙
下一组词:誖悍

更多被的组词

被风的意思


词语解释:

谓受到教育感化。

引证解释:

⒈ 谓受到教育感化。

引《文选·扬雄<剧秦美新>》:“厥被风濡化者,京师沉潜,甸内匝洽,侯卫厉揭,要荒濯沐。”
李善注:“言风化所被。”
张铣注:“被及仁风。”

网络解释:

被风

指受到感化教育。《文选·扬雄》:“厥被风濡化者,京师沉潜,甸内匝洽,侯卫厉揭,要荒濯沐。” 李善 注:“言风化所被。” 张铣 注:“被及仁风。”
更多风的组词

被风详细解释


读音:bèi,pī[ bèi ]

1. 睡觉时覆盖身体的东西:被子。被单。棉被。毛巾被。羽绒被。被褥。

2. 盖,遮覆:被覆。泽被后世(恩惠遍及后代)。

3. 遭遇,遭受:被灾。被难(nàn)。

4. 介词,用在句中表示主讲是受事者:他被(老板)辞退了。

5. 用在动词前,表示受动:被动。被告。被批评。被剥削。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025