mài huáng
mài qì
mài tài
mài qīng
mài chǐ
mài máng
mài jiǎo
mài fū
mài tiān
mài zū
mài jì
mài xiù
mài piàn
mài jiā
mài zi
mài jiē
mài yá
mài yīng
mài bǐng
mài móu
mài nú
mài jiē
mài suì
mài é
mài qiū
mài qǔ
mài jī
mài lǒng
mài kē
mài shú
mài xíng
mài lǐ
mài gè
mài guǒ
mài mǐ
mài bà
mài miáo
mài jiā
mài fēng
mài shī
mài miàn
mài ěr
mài huā
mài yá
mài xùn
mài gāo
mài yīng
mài lóng
mài xù
mài xī
mài hú
mài fěn
mài fàn
mài shí
mài lì
mài jīng
mài jià
mài yuè
mài qí
mài zhǐ
mài xū
mài chéng
mài shān
mài dōng
mài kè
mài làng
mài chǎo
mài lǒng
mài zhōu
mài rén
mài chá
mài cǎo
mài tóu
mài qiū
mài yǔ
mài mén
mài kāng
mài bà
mài shōu
mài xìn
mài gǎn
mài lǐ
mài hòu
mài xíng
mài jiǔ
mài zāo
mài kǒu
mài kè
mài zhān
mài zhōu
mài xiè
mài lǒng
mài zǐ
mài guāng
mài bù
chí fēng
lún fēng
xìn fēng
shěng fēng
zhī fēng
yán fēng
jī fēng
róng fēng
jī fēng
xiāng fēng
hàn fēng
píng fēng
yún fēng
xì fēng
pái fēng
jì fēng
lián fēng
zhà fēng
bīn fēng
yáng fēng
líng fēng
tuán fēng
píng fēng
cǎi fēng
máng fēng
zhú fēng
xī fēng
biàn fēng
lài fēng
xīn fēng
kě fēng
fāng fēng
jǐng fēng
yí fēng
tāo fēng
chèn fēng
huì fēng
dōng fēng
gē fēng
wú fēng
lòu fēng
yīn fēng
qū fēng
fáng fēng
shǔ fēng
qīng fēng
duǒ fēng
yáng fēng
pī fēng
píng fēng
péi fēng
zhōng fēng
huáng fēng
chū fēng
wēi fēng
dāo fēng
qiān fēng
wǔ fēng
xuān fēng
jīn fēng
zhuī fēng
hé fēng
zhōu fēng
xuě fēng
nuǎn fēng
jiāo fēng
bǔ fēng
dòu fēng
xiàng fēng
chǔ fēng
shàng fēng
lì fēng
fàn fēng
dǎng fēng
xiān fēng
chá fēng
zuó fēng
jǐn fēng
yí fēng
jié fēng
liǎo fēng
bié fēng
chěng fēng
yì fēng
rén fēng
yín fēng
líng fēng
lòu fēng
yǎn fēng
huā fēng
líng fēng
bí fēng
shuāi fēng
chún fēng
shǐ fēng
bèi fēng
jiǔ fēng
nèn fēng
jiāo fēng
nuǎn fēng
qiú fēng
nì fēng
xiá fēng
hē fēng
sēn fēng
líng fēng
zhēn fēng
suān fēng
àn fēng
biāo fēng
tóu fēng
sī fēng
zhòng fēng
bèi fēng
bài fēng
lěng fēng
xíng fēng
dòng fēng
dǐng fēng
biāo fēng
guò fēng
qiāng fēng
wāi fēng
huī fēng
náng fēng
hán fēng
hú fēng
xiān fēng
ōu fēng
qū fēng
sān fēng
mái fēng
xiǎo fēng
qīng fēng
wén fēng
yán fēng
xùn fēng
tǔ fēng
bèi fēng
zhòng fēng
fú fēng
rú fēng
qīng fēng
fǎn fēng
yóu fēng
cháo fēng
dōng fēng
cháng fēng
xié fēng
yán fēng
chén fēng
xiāng fēng
chéng fēng
huì fēng
xiào fēng
jiǔ fēng
zhǎng fēng
dé fēng
sā fēng
dào fēng
jīng fēng
mí fēng
xī fēng
hán fēng
shuò fēng
ěr feng
zhèng fēng
āi fēng
yí fēng
qiū fēng
dòng fēng
tōng fēng
rè fēng
wén fēng
xùn fēng
huá fēng
sù fēng
tòu fēng
tōu fēng
jù fēng
xié fēng
gǎn fēng
cháng fēng
lì fēng
chōng fēng
kàn fēng
xiōng fēng
pī fēng
yǎn fēng
hài fēng
chūn fēng
róu fēng
wàng fēng
è fēng
chéng fēng
xié fēng
xià fēng
tàn fēng
lù fēng
lín fēng
guāng fēng
kāi fēng
shān fēng
xuān fēng
yáo fēng
chún fēng
zhòng fēng
mí fēng
jiān fēng
diān fēng
tān fēng
yī fēng
zhāng fēng
zhèng fēng
diàn fēng
xīn fēng
guó fēng
shī fēng
kǔn fēng
bào fēng
yǔ fēng
piāo fēng
tuí fēng
diāo fēng
zǔ fēng
xiāng fēng
táng fēng
ruǎn fēng
zéi fēng
zǎn fēng
zhěng fēng
zuǒ fēng
háo fēng
shuǎng fēng
shān fēng
máng fēng
tiān fēng
hái fēng
sōng fēng
xué fēng
xióng fēng
wǔ fēng
yàn fēng
hóu fēng
liáng fēng
huī fēng
hán fēng
shǒu fēng
qù fēng
xiān fēng
niè fēng
jié fēng
dǒu fēng
jùn fēng
dào fēng
xún fēng
páng fēng
fén fēng
chuī fēng
guā fēng
liè fēng
biàn fēng
kǎo fēng
yòu fēng
shā fēng
tuō fēng
yóu fēng
suí fēng
gāng fēng
kuáng fēng
zhuāng fēng
jié fēng
chǐ fēng
yáng fēng
xī fēng
luàn fēng
jù fēng
qiáng fēng
zé fēng
qǐ fēng
huà fēng
zhēn fēng
qiāng fēng
liú fēng
chí fēng
huà fēng
yáng fēng
qiáo fēng
liù fēng
jiàn fēng
yín fēng
yíng fēng
cú fēng
chéng fēng
tōu fēng
yán fēng
yī fēng
xī fēng
pǎo fēng
kǎi fēng
即(.好工具)麦信。
⒈ 即麦信。参见“麦信”。
引唐白居易《和微之四月一日作》:“麦风低冉冉,稻水平漠漠。”
唐徐凝《玩花》诗之五:“花到蔷薇明艳絶,燕支颗破麦风秋。”
宋汪藻《过临平》诗之二:“麦风能起柁,梅雨不鸣江。”
麦mài(1)(名)草本植物;子实用来磨面粉;也可以用来制糖或酿酒;是重要的粮食作物。有小麦、大麦、黑麦、燕麦等多种。(2)(名)专指小麦。通称麦子。(3)(名)(Mài)姓。
风读音:fēng[ fēng ]1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。
2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。
3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。
4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。
5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。
6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。
7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。
8. 姓。