嘶风


嘶风的组词


嘶叫

sī jiào

嘶丑

sī chǒu

嘶啸

sī xiào

嘶嘶

sī sī

嘶声

sī shēng

嘶号

sī hào

嘶鸣

sī míng

嘶吼

sī hǒu

嘶涩

sī sè

嘶风

sī fēng

嘶哑

sī yǎ

嘶啭

sī zhuàn

嘶嗌

sī ài

嘶啦

sī lā

嘶喊

sī hǎn

嘶战

sī zhàn

嘶酸

sī suān

嘶嗄

sī á

嘶唧

sī jī

嘶竭

sī jié

嘶歕

sī pēn

嘶喝

sī hē


正风

zhèng fēng

逞风

chěng fēng

希风

xī fēng

歪风

wāi fēng

瞭风

liǎo fēng

八风

bā fēng

黑风

hēi fēng

乡风

xiāng fēng

癞风

lài fēng

梅风

méi fēng

刚风

gāng fēng

学风

xué fēng

众风

zhòng fēng

排风

pái fēng

阴风

yīn fēng

球风

qiú fēng

山风

shān fēng

吸风

xī fēng

诗风

shī fēng

传风

chuán fēng

乐风

lè fēng

枯风

kū fēng

阊风

chāng fēng

临风

lín fēng

陵风

líng fēng

流风

liú fēng

迵风

dòng fēng

常风

cháng fēng

军风

jūn fēng

幽风

yōu fēng

谷风

gǔ fēng

飔风

sī fēng

革风

gé fēng

斤风

jīn fēng

左风

zuǒ fēng

吹风

chuī fēng

鍊风

liàn fēng

列风

liè fēng

霾风

mái fēng

飞风

fēi fēng

暴风

bào fēng

景风

jǐng fēng

陆风

lù fēng

刀风

dāo fēng

观风

guān fēng

煖风

nuǎn fēng

飂风

liù fēng

馋风

chán fēng

晓风

xiǎo fēng

杨风

yáng fēng

贾风

jiǎ fēng

移风

yí fēng

帆风

fān fēng

云风

yún fēng

怀风

huái fēng

御风

yù fēng

贻风

yí fēng

九风

jiǔ fēng

放风

fàng fēng

重风

zhòng fēng

爽风

shuǎng fēng

候风

hòu fēng

油风

yóu fēng

麦风

mài fēng

恺风

kǎi fēng

暄风

xuān fēng

欧风

ōu fēng

当风

dāng fēng

病风

bìng fēng

细风

xì fēng

防风

fáng fēng

纠风

jiū fēng

善风

shàn fēng

魔风

mó fēng

豳风

bīn fēng

讹风

é fēng

偷风

tōu fēng

背风

bèi fēng

冽风

liè fēng

幈风

píng fēng

省风

shěng fēng

淫风

yín fēng

凄风

qī fēng

口风

kǒu fēng

憎风

zēng fēng

恶风

è fēng

遭风

zāo fēng

脐风

qí fēng

士风

shì fēng

竹风

zhú fēng

男风

nán fēng

森风

sēn fēng

熟风

shú fēng

孤风

gū fēng

肃风

sù fēng

顺风

shùn fēng

雌风

cí fēng

干风

gān fēng

邠风

bīn fēng

祛风

qū fēng

透风

tòu fēng

筠风

yún fēng

沙风

shā fēng

雷风

léi fēng

悲风

bēi fēng

汉风

hàn fēng

肝风

gān fēng

搧风

shān fēng

颓风

tuí fēng

眼风

yǎn fēng

飙风

biāo fēng

提风

tí fēng

时风

shí fēng

翾风

xuān fēng

搏风

bó fēng

醇风

chún fēng

开风

kāi fēng

整风

zhěng fēng

偃风

yǎn fēng

謿风

cháo fēng

避风

bì fēng

心风

xīn fēng

邪风

xié fēng

寒风

hán fēng

出风

chū fēng

食风

shí fēng

迷风

mí fēng

偏风

piān fēng

轻风

qīng fēng

协风

xié fēng

雁风

yàn fēng

谈风

tán fēng

盲风

máng fēng

尖风

jiān fēng

阆风

láng fēng

丽风

lì fēng

反风

fǎn fēng

律风

lǜ fēng

鷐风

chén fēng

遡风

sù fēng

别风

bié fēng

东风

dōng fēng

贞风

zhēn fēng

郑风

zhèng fēng

丕风

pī fēng

陋风

lòu fēng

哀风

āi fēng

遐风

xiá fēng

囊风

náng fēng

遗风

yí fēng

火风

huǒ fēng

滔风

tāo fēng

阵风

zhèn fēng

相风

xiāng fēng

狂风

kuáng fēng

殊风

shū fēng

捽风

zuó fēng

迁风

qiān fēng

闻风

wén fēng

土风

tǔ fēng

软风

ruǎn fēng

泼风

pō fēng

巡风

xún fēng

长风

zhǎng fēng

捕风

bǔ fēng

承风

chéng fēng

漏风

lòu fēng

守风

shǒu fēng

徂风

cú fēng

趣风

qù fēng

末风

mò fēng

义风

yì fēng

春风

chūn fēng

高风

gāo fēng

走风

zǒu fēng

考风

kǎo fēng

光风

guāng fēng

张风

zhāng fēng

邙风

máng fēng

手风

shǒu fēng

季风

jì fēng

刮风

guā fēng

暖风

nuǎn fēng

王风

wáng fēng

行风

xíng fēng

祖风

zǔ fēng

德风

dé fēng

暗风

àn fēng

昌风

chāng fēng

察风

chá fēng

系风

xì fēng

廉风

lián fēng

汤风

tāng fēng

刁风

diāo fēng

飓风

jù fēng

啸风

xiào fēng

扇风

shān fēng

还风

hái fēng

香风

xiāng fēng

樵风

qiáo fēng

惠风

huì fēng

通风

tōng fēng

靡风

mí fēng

炎风

yán fēng

凭风

píng fēng

便风

biàn fēng

洋风

yáng fēng

闺风

guī fēng

先风

xiān fēng

顔风

yán fēng

道风

dào fēng

武风

wǔ fēng

凉风

liáng fēng

雅风

yǎ fēng

上风

shàng fēng

辉风

huī fēng

痴风

chī fēng

飘风

piāo fēng

隧风

suì fēng

凌风

líng fēng

俊风

jùn fēng

习风

xí fēng

湿风

shī fēng

凶风

xiōng fēng

巽风

xùn fēng

向风

xiàng fēng

霜风

shuāng fēng

蓼风

liǎo fēng

扬风

yáng fēng

顶风

dǐng fēng

抢风

qiāng fēng

新风

xīn fēng

拜风

bài fēng

花风

huā fēng

鼓风

gǔ fēng

了风

le fēng

攒风

zǎn fēng

餐风

cān fēng

人风

rén fēng

宣风

xuān fēng

抱风

bào fēng

装风

zhuāng fēng

箭风

jiàn fēng

西风

xī fēng

结风

jié fēng

胡风

hú fēng

戕风

qiāng fēng

晨风

chén fēng

罡风

gāng fēng

回风

huí fēng

歌风

gē fēng

扯风

chě fēng

耳风

ěr feng

劫风

jié fēng

迟风

chí fēng

头风

tóu fēng

犯风

fàn fēng

荡风

dàng fēng

愈风

yù fēng

吟风

yín fēng

乘风

chéng fēng

民风

mín fēng

分风

fèn fēng

跑风

pǎo fēng

家风

jiā fēng

强风

qiáng fēng

嘶风

sī fēng

灵风

líng fēng

劲风

jìng fēng

幼风

yòu fēng

世风

shì fēng

钦风

qīn fēng

焚风

fén fēng

旁风

páng fēng

温风

wēn fēng

中风

zhòng fēng

噫风

yī fēng

盗风

dào fēng

痉风

jìng fēng

淩风

líng fēng

起风

qǐ fēng

争风

zhēng fēng

喝风

hē fēng

鸿风

hóng fēng

箕风

jī fēng

屏风

píng fēng

周风

zhōu fēng

秋风

qiū fēng

真风

zhēn fēng

媮风

tōu fēng

热风

rè fēng

松风

sōng fēng

酸风

suān fēng

惊风

jīng fēng

冻风

dòng fēng

北风

běi fēng

知风

zhī fēng

鲜风

xiān fēng

嘲风

cháo fēng

躲风

duǒ fēng

上一组词:嘶喊
下一组词:东门

更多嘶的组词

嘶风的意思


词语解释:

1.(马)迎风嘶叫。形容马势雄猛。

引证解释:

⒈ (马)迎风嘶叫。形容马势雄猛。

引金董解元《西厢记诸宫调》卷三:“嘶风的骄马弄风珂,雄雄军势恶。”
宋无名氏《金明池·春游》词:“纵寳马嘶风,红尘拂面,也则寻芳归去。”
《三国演义》第五回:“﹝吕布﹞弓箭随身,手持画戟,坐下嘶风赤兔马。”
清孔尚任《桃花扇·赚将》:“宛马嘶风缓轡来, 黄河冰上北门开。”

网络解释:

嘶风

嘶风是一个汉语词汇,拼音为sī fēng,基本意思是(马)迎风嘶叫。形容马势雄猛。
更多风的组词

嘶风详细解释


读音:sī

嘶sī(1)(动)马叫。(2)(名)声音哑。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025