恶风


恶风的组词


恶寒

wù hán

恶类

è lèi

恶食

è shí

恶化

è huà

恶姹

è chà

恶骂

è mà

恶池

è chí

恶念

è niàn

恶菲

è fēi

恶性

è xìng

恶心

ě xin

恶乎

wū hū

恶相

è xiàng

恶药

è yào

恶文

è wén

恶卒

è zú

恶迹

è jì

恶垛

è duǒ

恶燥

è zào

恶例

è lì

恶觉

è jué

恶钱

è qián

恶书

è shū

恶风

è fēng

恶许

è xǔ

恶虖

è hū

恶变

è biàn

恶稔

è rěn

恶征

è zhēng

恶地

è dì

恶札

è zhá

恶魇

è yǎn

恶门

è mén

恶水

è shuǐ

恶补

è bǔ

恶林

è lín

恶马

è mǎ

恶孽

è niè

恶意

è yì

恶棍

è gùn

恶终

è zhōng

恶杀

wù shā

恶燋

è jiāo

恶祷

è dǎo

恶习

è xí

恶疾

è jí

恶谈

è tán

恶仗

è zhàng

恶郡

è jùn

恶赖

è lài

恶煞

è shà

恶子

è zǐ

恶单

è dān

恶虐

è nüè

恶次

è cì

恶人

è rén

恶狠

è hěn

恶候

è hòu

恶诧

è chà

恶女

è nǚ

恶讪

è shàn

恶脸

è liǎn

恶鬼

è guǐ

恶诗

è shī

恶嫌

è xián

恶口

è kǒu

恶宾

è bīn

恶戏

è xì

恶酒

è jiǔ

恶秽

è huì

恶慝

è tè

恶幛

è zhàng

恶物

è wù

恶惮

è dàn

恶法

è fǎ

恶剧

è jù

恶日

è rì

恶狗

è gǒu

恶客

è kè

恶名

è míng

恶徒

è tú

恶语

è yǔ

恶弱

è ruò

恶生

è shēng

恶言

è yán

恶浪

è làng

恶轮

è lún

恶彩

è cǎi

恶舌

è shé

恶草

è cǎo

恶党

è dǎng

恶俗

è sú

恶衣

è yī

恶恶

è wù

恶行

è xíng

恶色

è sè

恶慧

è huì

恶报

è bào

恶癖

è pǐ

恶妇

è fù

恶谑

è xuè

恶唑

è zuò

恶得

è de

恶劣

è liè

恶薄

è bó

恶世

è shì

恶果

è guǒ

恶运

è yùn

恶逆

è nì

恶趣

è qù

恶兆

è zhào

恶忌

è jì

恶毒

è dú

恶石

è shí

恶首

è shǒu

恶事

è shì

恶山

è shān

恶叉

è chā

恶欲

wù yù

恶斁

è yì

恶霸

è bà

恶汉

è hàn

恶因

è yīn

恶状

è zhuàng

恶谥

è shì

恶阻

è zǔ

恶道

è dào

恶滥

è làn

恶金

è jīn

恶笄

è jī

恶斗

è dòu

恶评

è píng

恶魔

è mó

恶上

è shàng

恶辣

è là

恶处

è chù

恶发

è fā

恶辞

è cí

恶声

è shēng

恶损

è sǔn

恶剑

è jiàn

恶作

è zuò

恶少

è shào

恶呼

è hū

恶木

è mù

恶气

è qì

恶讨

è tǎo

恶露

è lù

恶戾

è lì

恶梦

è mèng

恶岁

è suì

恶浊

è zhuó

恶垜

è duǒ

恶耗

è hào

恶臭

è chòu

恶沱

è tuó

恶德

è dé

恶感

è gǎn


见风

jiàn fēng

背风

bèi fēng

反风

fǎn fēng

苹风

píng fēng

凶风

xiōng fēng

阳风

yáng fēng

党风

dǎng fēng

逞风

chěng fēng

抟风

tuán fēng

大风

dà fēng

啸风

xiào fēng

系风

xì fēng

刁风

diāo fēng

箭风

jiàn fēng

祥风

xiáng fēng

孽风

niè fēng

黄风

huáng fēng

随风

suí fēng

金风

jīn fēng

师风

shī fēng

蓼风

liǎo fēng

东风

dōng fēng

疠风

lì fēng

招风

zhāo fēng

八风

bā fēng

无风

wú fēng

陵风

líng fēng

察风

chá fēng

悲风

bēi fēng

国风

guó fēng

飙风

biāo fēng

颩风

biāo fēng

杨风

yáng fēng

盐风

yán fēng

恒风

héng fēng

蜃风

shèn fēng

美风

měi fēng

谷风

gǔ fēng

尖风

jiān fēng

感风

gǎn fēng

球风

qiú fēng

斤风

jīn fēng

恩风

ēn fēng

淩风

líng fēng

习风

xí fēng

省风

shěng fēng

竹风

zhú fēng

熛风

biāo fēng

撩风

liáo fēng

冬风

dōng fēng

盲风

máng fēng

颓风

tuí fēng

画风

huà fēng

高风

gāo fēng

讬风

tuō fēng

鷐风

chén fēng

闺风

guī fēng

强风

qiáng fēng

寒风

hán fēng

希风

xī fēng

罡风

gāng fēng

邪风

xié fēng

霉风

méi fēng

革风

gé fēng

鸿风

hóng fēng

北风

běi fēng

牌风

pái fēng

曙风

shǔ fēng

别风

bié fēng

贾风

jiǎ fēng

春风

chūn fēng

赤风

chì fēng

怀风

huái fēng

讹风

é fēng

麻风

má fēng

德风

dé fēng

守风

shǒu fēng

凌风

líng fēng

枯风

kū fēng

末风

mò fēng

撮风

cuō fēng

士风

shì fēng

餐风

cān fēng

顔风

yán fēng

采风

cǎi fēng

灵风

líng fēng

谈风

tán fēng

乘风

chéng fēng

九风

jiǔ fēng

邙风

máng fēng

冻风

dòng fēng

湿风

shī fēng

钦风

qīn fēng

飘风

piāo fēng

同风

tóng fēng

丽风

lì fēng

趋风

qū fēng

会风

huì fēng

被风

bèi fēng

偷风

tōu fēng

作风

zuò fēng

暄风

xuān fēng

儒风

rú fēng

梅风

méi fēng

知风

zhī fēng

推风

tuī fēng

恺风

kǎi fēng

光风

guāng fēng

周风

zhōu fēng

土风

tǔ fēng

謿风

cháo fēng

鹰风

yīng fēng

青风

qīng fēng

山风

shān fēng

培风

péi fēng

撒风

sā fēng

倒风

dào fēng

迎风

yíng fēng

列风

liè fēng

候风

hòu fēng

口风

kǒu fēng

严风

yán fēng

文风

wén fēng

伤风

shāng fēng

争风

zhēng fēng

扬风

yáng fēng

走风

zǒu fēng

软风

ruǎn fēng

向风

xiàng fēng

谨风

jǐn fēng

魔风

mó fēng

炎风

yán fēng

轮风

lún fēng

回风

huí fēng

溯风

sù fēng

厉风

lì fēng

清风

qīng fēng

筠风

yún fēng

门风

mén fēng

遗风

yí fēng

暖风

nuǎn fēng

隙风

xì fēng

贼风

zéi fēng

斜风

xié fēng

急风

jí fēng

旁风

páng fēng

朔风

shuò fēng

轻风

qīng fēng

斗风

dòu fēng

了风

le fēng

菄风

dōng fēng

火风

huǒ fēng

顶风

dǐng fēng

捕风

bǔ fēng

提风

tí fēng

整风

zhěng fēng

憎风

zēng fēng

善风

shàn fēng

晞风

xī fēng

扇风

shān fēng

帆风

fān fēng

香风

xiāng fēng

鼻风

bí fēng

郑风

zhèng fēng

陆风

lù fēng

冲风

chōng fēng

汉风

hàn fēng

浇风

jiāo fēng

屏风

píng fēng

殊风

shū fēng

芳风

fāng fēng

旋风

xuàn fēng

吸风

xī fēng

开风

kāi fēng

陋风

lòu fēng

箕风

jī fēng

遭风

zāo fēng

还风

hái fēng

重风

zhòng fēng

起风

qǐ fēng

嫩风

nèn fēng

变风

biàn fēng

凭风

píng fēng

终风

zhōng fēng

偃风

yǎn fēng

惠风

huì fēng

相风

xiāng fēng

鞴风

bèi fēng

霾风

mái fēng

出风

chū fēng

狂风

kuáng fēng

豳风

bīn fēng

托风

tuō fēng

邠风

bīn fēng

豪风

háo fēng

眼风

yǎn fēng

弊风

bì fēng

和风

hé fēng

飔风

sī fēng

辉风

huī fēng

迵风

dòng fēng

拜风

bài fēng

冷风

lěng fēng

游风

yóu fēng

纠风

jiū fēng

装风

zhuāng fēng

防风

fáng fēng

融风

róng fēng

雅风

yǎ fēng

景风

jǐng fēng

癜风

diàn fēng

幈风

píng fēng

人风

rén fēng

祖风

zǔ fēng

阴风

yīn fēng

霜风

shuāng fēng

脐风

qí fēng

过风

guò fēng

巡风

xún fēng

武风

wǔ fēng

考风

kǎo fēng

巽风

xùn fēng

洋风

yáng fēng

黑风

hēi fēng

攒风

zǎn fēng

五风

wǔ fēng

神风

shén fēng

恶风

è fēng

昌风

chāng fēng

季风

jì fēng

瘫风

tān fēng

胡风

hú fēng

军风

jūn fēng

纯风

chún fēng

望风

wàng fēng

化风

huà fēng

世风

shì fēng

诒风

yí fēng

新风

xīn fēng

肝风

gān fēng

三风

sān fēng

鼓风

gǔ fēng

遡风

sù fēng

迟风

chí fēng

肃风

sù fēng

病风

bìng fēng

醇风

chún fēng

肠风

cháng fēng

聆风

líng fēng

害风

hài fēng

糖风

táng fēng

劲风

jìng fēng

驱风

qū fēng

腊风

là fēng

赌风

dǔ fēng

酒风

jiǔ fēng

结风

jié fēng

男风

nán fēng

逆风

nì fēng

路风

lù fēng

阵风

zhèn fēng

熟风

shú fēng

颠风

diān fēng

驰风

chí fēng

乡风

xiāng fēng

嘲风

cháo fēng

贞风

zhēn fēng

泠风

líng fēng

阊风

chāng fēng

抱风

bào fēng

赑风

bì fēng

临风

lín fēng

幽风

yōu fēng

海风

hǎi fēng

靡风

mí fēng

头风

tóu fēng

劫风

jié fēng

喝风

hē fēng

食风

shí fēng

冽风

liè fēng

徂风

cú fēng

翾风

xuān fēng

捽风

zuó fēng

噫风

yī fēng

愈风

yù fēng

油风

yóu fēng

温风

wēn fēng

疾风

jí fēng

乱风

luàn fēng

接风

jiē fēng

鹏风

péng fēng

生风

shēng fēng

道风

dào fēng

滔风

tāo fēng

协风

xié fēng

摇风

yáo fēng

飞风

fēi fēng

古风

gǔ fēng

戕风

qiāng fēng

猋风

biāo fēng

上一组词:恶迹
下一组词:繁动

更多恶的组词

恶风的意思


词语解释:

狂风。
以喻政治上的邪恶势力。
坏风气,陋习。

引证解释:

⒈ 狂风。

引唐杜甫《渼陂行》:“鼉作鲸吞不復知,恶风白浪何嗟及!”
陈毅《野营》诗:“恶风暴雨住无家,日日野营转战车。”

⒉ 以喻政治上的邪恶势力。

⒊ 坏风气,陋习。

国语词典:

不良的风气、风俗。

网络解释:

恶风

恶风读wùfēng。指病人遇风觉冷,避风则缓解之症。外感内伤俱可见恶风之证。指病邪,《素问·脉要精微论》:“来徐去疾,上虚下实,为恶风也。故中恶风者,阳气受也。”厉气中人所致的疾患,《素问·脉要精微论》:“故中恶风者,阳受之。”高士宗注:“恶风,厉风也。”《圣济总录》卷十八:“恶风者,皆五风厉气所致也。指坏的风气。《梁启超全集》第3卷:“其纯然为学界蟊贼,煽三百年来恶风,而流毒及于今日者,莫如徐乾学、汤斌、李光地、毛奇龄。”
更多风的组词

恶风详细解释


读音:è,wù,ě,wū[ è ]

1. 不好:恶感。恶果。恶劣。恶名。丑恶。

2. 凶狠:恶霸。恶棍。险恶。凶恶。

3. 犯罪的事,极坏的行为:恶贯满盈。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025