yí mí
yí shì
yí qū
yí dàng
yí chàng
yí yì
yí tài
yí huǐ
yí jī
yí tǎn
yí liáo
yí guāng
yí líng
yí jì
yí dàn
yí mù
yí gù
yí kǎo
yí lù
yí yǎ
yí rán
yí fú
yí tiǎn
yí yì
yí zú
yí dào
yí chōu
yí qín
yí mèi
yí kuàng
yí huāng
yí dá
yí dàn
yí lù
yí miè
yí fù
yí zhí
yí gēng
yí huì
yí yú
yí yǔ
yí mǐn
yí fēn
yí zōu
yí dí
yí hào
yí zǔ
yí lóng
yí lè
yí gòu
yí jiǎn
yí qīn
yí sì
yí shāng
yí tíng
yí luò
yí lún
yí jiǎo
yí guǐ
yí děng
yí pán
yí bēi
yí mò
yí zōng
yí fú
yí chuáng
yí píng
yí xiǎn
yí jiè
yí zào
yí mán
yí guān
yí yú
yí mù
yí cán
yí dūn
yí yì
yí cháo
yí shuō
yí yóu
yí máo
yí yóu
yí guǎn
yí yán
yí xià
yí gē
yí cuì
yí jū
yí bái
yí shān
zǎo xià
zhù xià
wáng xià
bàn xià
huái xià
jié xià
rù xià
yào xià
jīng xià
hài xià
yóu xià
shǔ xià
sòng xià
qīng xià
yú xià
sān xià
liè xià
gōng xià
mù xià
huá xià
zhōng xià
gāi xià
shǒu xià
gāi xià
guò xià
xūn xià
xiē xià
chū xià
xián xià
hán xià
qū xià
jiě xià
rǎn xià
yán xià
mèng xià
yíng xià
dà xià
zhù xià
jì xià
dōng xià
gāo xià
lì xià
hù xià
wǎn xià
sì xià
nà xià
gòu xià
liàng xià
pò xià
léi xià
yī xià
fāng xià
guǎng xià
dù xià
zhòng xià
mán xià
wǔ xià
yà xià
jiǔ xià
shū xià
nán xià
shèng xià
jīng xià
chǔ xià
yǒu xià
chì xià
yí xià
xuán xià
yáng jiǎ
zhū xià
méi xià
zuò xià
xū xià
wǔ xià
ào xià
chǔ xià
⒈ 夷狄与华夏的并称。古代常以指中国境内的各族人民。
引《周书·于翼传》:“翼又推诚布信,事存宽简,夷夏感悦,比之大小冯君焉。”
唐刘禹锡《贺赦表》:“用含弘光大之泽,副夷夏会同之心。”
明徐渭《初入京瞻宫阙》诗:“域中夷夏极,天上帝王家。”
⒉ 指少数民族地区与内地。
引唐王勃《滕王阁序》:“臺隍枕夷夏之交,宾主尽东南之美。”
1.平坦;平安:化险为~。
2.破坏建筑物(使成为平地):烧~弹。~为平地。
3.灭掉;杀尽:~灭。~族。
4.我国古代称东方的民族,也泛称周边的民族:淮~。四~。
5.旧时泛指外国或外国人:~情。华~杂处。
6.姓。
夏读音:xià夏xià(名)夏季:~日。夏xià(1)(名)朝代名;禹所建:~朝。(2)(名)指中国:华~。(3)(名)姓。