yí huāng
yí huǐ
yí fú
yí mí
yí shān
yí mán
yí sì
yí jiǎn
yí guān
yí cháo
yí jū
yí jì
yí shuō
yí luò
yí píng
yí miè
yí fù
yí dá
yí bēi
yí guǎn
yí yǎ
yí hào
yí mǐn
yí lóng
yí gòu
yí jī
yí kuàng
yí jiè
yí dàn
yí yì
yí cuì
yí gē
yí fú
yí děng
yí tíng
yí yú
yí pán
yí tǎn
yí yóu
yí yóu
yí cán
yí tiǎn
yí qū
yí tài
yí mèi
yí qīn
yí zōng
yí rán
yí dào
yí xià
yí liáo
yí bái
yí yǔ
yí fēn
yí zào
yí gù
yí chàng
yí zōu
yí xiǎn
yí mò
yí lù
yí yú
yí qín
yí yì
yí dí
yí shāng
yí mù
yí mù
yí lún
yí guǐ
yí gēng
yí yì
yí zú
yí jiǎo
yí líng
yí kǎo
yí huì
yí chuáng
yí dàng
yí máo
yí chōu
yí lè
yí lù
yí dūn
yí zhí
yí yán
yí shì
yí guāng
yí dàn
yí zǔ
yǐn huì
zhǒng huì
jiǎ huì
kǒu huì
jiǎn huì
shū huì
liǔ huì
shū huì
zhēn huì
yīng huì
zhōu huì
xiá huì
cí huì
zhōng huì
yí huì
cái huì
liú huì
shǎo huì
wēn huì
xián huì
fēng huì
biàn huì
chǒng huì
jùn huì
xiǎo huì
jiǔ huì
sī huì
jiā huì
zhì huì
jī huì
kāng huì
kuān huì
jǐng huì
jì huì
cì huì
ēn huì
jǐn huì
dān huì
guāng huì
tè huì
zéi huì
róu huì
jiàn huì
píng huì
xiǎo huì
bài huì
shí huì
zhòng huì
mǐn huì
bù huì
yāo huì
wén huì
zhī huì
shí huì
shī huì
rén huì
shòu huì
cōng huì
dé huì
xián huì
zǎo huì
dūn huì
hóng huì
gù huì
zhì huì
qín huì
yí huì
zǐ huì
qǔ huì
dá huì
qìng huì
yín huì
shén huì
juàn huì
fēn huì
ài huì
chá huì
dèng huì
yōu huì
dūn huì
jì huì
piān huì
fú huì
jiǎo huì
zé huì
zhēn huì
qīng huì
míng huì
běn huì
jiā huì
jù huì
huái huì
shì huì
hé huì
tiān huì
sǔn huì
jiā huì
bǎo huì
sān huì
děng huì
xiù huì
hù huì
ruò huì
⒈ 伯夷、柳下惠的并称。古代廉正之士。
引汉扬雄《法言·渊骞》:“‘其为人也奈何?’曰:‘不屈其意,不累其身。’曰:‘是夷惠之徒与?’曰:‘不夷不惠,可否之间也。’”
汉班固《幽通赋》:“三仁殊於一致兮, 夷惠舛而齐声。”
南朝梁刘孝标《广绝交论》:“故轮盖所游,必非夷惠之室;苞苴所入,实行张霍之家。”
王闿运《<衡阳县志>序》:“还初超然,庶几夷惠 !”
伯夷与柳下惠。
1.平坦;平安:化险为~。
2.破坏建筑物(使成为平地):烧~弹。~为平地。
3.灭掉;杀尽:~灭。~族。
4.我国古代称东方的民族,也泛称周边的民族:淮~。四~。
5.旧时泛指外国或外国人:~情。华~杂处。
6.姓。
惠读音:huì惠huì(1)(名)好处;恩惠:小恩小~|施~于人|受~于人。(2)(动)给人好处:互利互~|平等互~。(3)(副)敬辞;用于对方对待自己的行动。~临|~顾|~存。(4)(Huì)姓。