mán máo
mán chá
mán guǒ
mán yāo
mán mán
mán huì
mán pó
mán huāng
mán zōu
mán jī
mán yí
mán yǒng
mán chuán
mán biān
mán xuē
mán chuáng
mán jīng
mán mín
mán zhàng
mán yáo
mán wáng
mán chù
mán kòu
mán kè
mán yān
mán dàn
mán zhǐ
mán yǔ
mán gàn
mán sài
mán pí
mán gōng
mán jué
mán gǔ
mán zhān
mán lǐ
mán hàn
mán shēng
mán fú
mán zuò
mán hèng
mán guō
mán jūn
mán jiāo
mán chù
mán tóng
mán tóng
mán chán
mán ér
mán huò
mán tuó
mán yīn
mán xī
mán fāng
mán zhuāng
mán liáo
mán shū
mán nú
mán yí
mán qí
mán qiáng
mán jiāng
mán lì
mán bào
mán gū
mán mò
mán xià
mán luò
mán chàng
mán jiǎo
fǔ kuài
mán qiú
mán dòng
mán jīng
mán xuē
mán hé
mán jiān
mán dí
mán chuí
mán gē
mán chǔ
mán kē
mán huā
mán jìn
mán cūn
mán lǔ
mán yáo
mán qiáng
mán nán
mán jiǔ
mán jǐn
mán shì
mán zhā
mán zi
mán guǎng
mán huà
mán tóu
mán yì
mán zuǒ
mán qín
mán shì
mán zú
mán lǐ
mán xián
mán téng
mán yě
mán mò
mán lì
mán tíng
mán dǐ
mán fǔ
mán pái
mán yín
mán jì
mán rén
mán zuò
mán bù
mán jūn
mán chóng
mán xìng
mán mò
mán niáng
mán qì
mán bó
mán zhēn
mán sú
mán wéi
mán mò
mán tǔ
mán lì
mán bó
nà xià
gāi xià
chǔ xià
rù xià
léi xià
guǎng xià
zhù xià
yà xià
jié xià
méi xià
bàn xià
yíng xià
zhòng xià
yóu xià
xuán xià
mán xià
dà xià
chǔ xià
huá xià
dōng xià
liàng xià
sì xià
qū xià
mèng xià
guò xià
hù xià
wǔ xià
yáng jiǎ
pò xià
zhù xià
zhū xià
shǔ xià
jiǔ xià
yào xià
shǒu xià
sòng xià
zhōng xià
hài xià
shèng xià
wǔ xià
xū xià
zuò xià
jīng xià
yú xià
qīng xià
wǎn xià
chì xià
gāi xià
fāng xià
yí xià
xūn xià
jì xià
yǒu xià
dù xià
hán xià
zǎo xià
gōng xià
liè xià
mù xià
xiē xià
chū xià
nán xià
shū xià
wáng xià
rǎn xià
gāo xià
ào xià
lì xià
gòu xià
sān xià
yī xià
huái xià
jīng xià
jiě xià
yán xià
xián xià
⒈ 蛮夷与华夏。泛指边远地区和中原地区。
引《文选·李康<运命论>》:“以仲尼之行也……驱骤於蛮夏之域,屈辱於公卿之门。”
李善注:“蛮,谓蔡楚也……夏,谓宋卫也。”
三国魏曹植《魏德论》:“愠彼蛮夏,蠢尔弗恭。”
蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。
夏读音:xià夏xià(名)夏季:~日。夏xià(1)(名)朝代名;禹所建:~朝。(2)(名)指中国:华~。(3)(名)姓。