chán ān
chán guān
chán niàn
chán yuàn
chán shòu
chán shā
chán zuò
chán páo
shàn huà
chán mó
chán bǎn
chán fáng
chán bǎn
chán táng
chán jī
chán jiǎng
chán shòu
chán rén
shàn wèi
chán kǎi
chán chuáng
chán lǚ
chán jì
chán gēng
chán shì
chán shū
chán xīn
chán dé
chán dào
chán nà
chán zǔ
chán nà
chán tiān
chán gé
chán chéng
chán zōng
chán qī
chán zuàn
chán jiōng
chán jiā
chán yuè
chán yì
chán xiào
chán zhòng
chán jù
chán zhōng
chán huà
chán dēng
chán jū
chán dài
chán lǜ
chán bó
chán guó
chán yǐ
chán tíng
shàn biàn
chán chú
chán guān
chán cǎo
chán hé
shàn dài
chán sēng
chán yīn
chán yǒu
chán liú
chán zuò
chán jū
chán zhī
chán liáo
chán yuè
chán kū
chán zhàng
chán huì
shàn gào
chán guǒ
shàn wén
chán yuán
chán fēi
chán hù
chán gōng
chán sì
chán kè
chán yǔ
chán fǎ
chán hé
chán bìng
chán tán
chán guī
chán mén
chán xué
chán jì
chán jīng
chán hào
chán fēng
chán tà
chán shī
chán yī
chán shì
chán lǐ
⒈ 谓修持禅定犹如铠甲之坚不可摧。
引清钱谦益《十一月初六日召对文华殿旋奉严旨革职待罪》诗之二十:“酒兵胜后消愁垒,禪鎧坚时折慢幢。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
铠读音:kǎi铠kǎi(名)铠甲;古代兵士打仗穿的护身服装;多用金属片缀成。