禅枝


禅枝的组词


禅法

chán fǎ

禅宫

chán gōng

禅伯

chán bó

禅僧

chán sēng

禅铠

chán kǎi

禅月

chán yuè

禅规

chán guī

禅律

chán lǜ

禅友

chán yǒu

禅灯

chán dēng

禅室

chán shì

禅窟

chán kū

禅魔

chán mó

禅床

chán chuáng

禅流

chán liú

禅孝

chán xiào

禅代

shàn dài

禅袍

chán páo

禅机

chán jī

禅寮

chán liáo

禅踘

chán jū

禅位

shàn wèi

禅草

chán cǎo

禅心

chán xīn

禅士

chán shì

禅变

shàn biàn

禅椅

chán yǐ

禅天

chán tiān

禅受

chán shòu

禅除

chán chú

禅授

chán shòu

禅学

chán xué

禅枝

chán zhī

禅化

shàn huà

禅号

chán hào

禅国

chán guó

禅板

chán bǎn

禅更

chán gēng

禅宗

chán zōng

禅客

chán kè

禅慧

chán huì

禅刹

chán shā

禅寺

chán sì

禅果

chán guǒ

禅门

chán mén

禅户

chán hù

禅偈

chán jì

禅音

chán yīn

禅念

chán niàn

禅祚

chán zuò

禅众

chán zhòng

禅家

chán jiā

禅庭

chán tíng

禅衣

chán yī

禅句

chán jù

禅侣

chán lǚ

禅钻

chán zuàn

禅语

chán yǔ

禅带

chán dài

禅阁

chán gé

禅关

chán guān

禅人

chán rén

禅德

chán dé

禅钟

chán zhōng

禅和

chán hé

禅榻

chán tà

禅坐

chán zuò

禅观

chán guān

禅文

shàn wén

禅扃

chán jiōng

禅锋

chán fēng

禅堂

chán táng

禅院

chán yuàn

禅谈

chán tán

禅版

chán bǎn

禅师

chán shī

禅河

chán hé

禅庵

chán ān

禅寂

chán jì

禅房

chán fáng

禅栖

chán qī

禅经

chán jīng

禅讲

chán jiǎng

禅祖

chán zǔ

禅那

chán nà

禅病

chán bìng

禅源

chán yuán

禅诰

shàn gào

禅道

chán dào

禅理

chán lǐ

禅居

chán jū

禅乘

chán chéng

禅悦

chán yuè

禅书

chán shū

禅杖

chán zhàng

禅意

chán yì

禅话

chán huà

禅扉

chán fēi

禅衲

chán nà


蘖枝

niè zhī

戚枝

qī zhī

侧枝

cè zhī

骈枝

pián zhī

穹枝

qióng zhī

天枝

tiān zhī

竹枝

zhú zhī

花枝

huā zhī

戟枝

jǐ zhī

黄枝

huáng zhī

剪枝

jiǎn zhī

蟾枝

chán zhī

金枝

jīn zhī

荔枝

lì zhī

桠枝

yā zhī

洪枝

hóng zhī

饊枝

sǎn zhī

邛枝

qióng zhī

诜枝

shēn zhī

皇枝

huáng zhī

佞枝

nìng zhī

科枝

kē zhī

桃枝

táo zhī

枯枝

kū zhī

豆枝

dòu zhī

折枝

zhé zhī

虬枝

qiú zhī

捻枝

niǎn zhī

鸾枝

luán zhī

桂枝

guì zhī

条枝

tiáo zhī

蟠枝

pán zhī

帝枝

dì zhī

丹枝

dān zhī

轮枝

lún zhī

欐枝

lì zhī

凡枝

fán zhī

分枝

fēn zhī

霜枝

shuāng zhī

柯枝

kē zhī

九枝

jiǔ zhī

荆枝

jīng zhī

钩枝

gōu zhī

叶枝

yè zhī

一枝

yī zhī

连枝

lián zhī

横枝

héng zhī

附枝

fù zhī

果枝

guǒ zhī

枒枝

yā zhī

百枝

bǎi zhī

垂枝

chuí zhī

灵枝

líng zhī

缃枝

xiāng zhī

饧枝

xíng zhī

风枝

fēng zhī

插枝

chā zhī

柘枝

zhè zhī

筇枝

qióng zhī

香枝

xiāng zhī

疯枝

fēng zhī

隈枝

wēi zhī

郄枝

xì zhī

柳枝

liǔ zhī

鹪枝

jiāo zhī

春枝

chūn zhī

琼枝

qióng zhī

南枝

nán zhī

干枝

gàn zhī

压枝

yā zhī

杨枝

yáng zhī

樛枝

jiū zhī

枿枝

niè zhī

纠枝

jiū zhī

本枝

běn zhī

枪枝

qiāng zhī

高枝

gāo zhī

嫩枝

nèn zhī

繁枝

fán zhī

故枝

gù zhī

孙枝

sūn zhī

濯枝

zhuó zhī

攳枝

xún zhī

析枝

xī zhī

禅枝

chán zhī

莺枝

yīng zhī

树枝

shù zhī

别枝

bié zhī

旁枝

páng zhī

翎枝

líng zhī

上一组词:禅乘
下一组词:村农

更多禅的组词

禅枝的意思


词语解释:

寺庙禅堂周围[.好工具]的树木。

引证解释:

⒈ 寺庙禅堂周围的树木。

引南朝梁萧统《讲解将毕赋三十韵》:“药树永繁稠,禪枝詎凋槭。”
唐孟浩然《夜泊庐江闻故人在东寺以诗寄之》:“石镜山精怯,禪枝怖鸽栖。”
唐杜甫《游修觉寺》诗:“禪枝宿众鸟,漂转暮归愁。”

网络解释:

禅枝

1. 比喻禅之智慧。2. 枝,为支撑、辅助之意。指辅助坐禅之助力、助缘。鞞婆沙论卷十‘四禅处’(大二八·四八四中):‘“何以故说禅枝?禅枝有何义?”答曰:“顺义是枝义,助行义是枝义,摄义是枝义。”’3. 指禅支。枝,为支之意。解脱道论卷四(大三二·四一六上):‘外行成就入初禅;禅枝,谓觉、观、喜、乐,一心也。’
更多枝的组词

禅枝详细解释


读音:chán,shàn[ chán ]

1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。

2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。

读音:zhī[ zhī ]

1. 由植物主干上分出来的茎条:树枝。枝干(gàn )。竹枝。节外生枝。枝柯。枝节(a.由一件事生发的其他问题;b.细碎的,不重要的)。

2. 量词,指杆形的:一枝铅笔。

3. 古同“支”,支持,分支。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025