chán shòu
chán lǐ
chán shā
chán xiào
chán cǎo
chán niàn
chán dài
chán chuáng
shàn huà
chán tiān
chán yuè
chán guān
chán zǔ
chán zuò
chán sēng
chán liáo
chán gēng
chán zuàn
chán guī
chán huà
chán yuàn
chán jī
chán jù
chán yǒu
chán zhòng
chán xué
chán yǔ
chán zhī
chán dēng
chán xīn
shàn wèi
chán jū
chán kǎi
shàn gào
chán shū
chán chéng
chán dào
chán jiōng
chán yīn
chán jì
chán fēng
chán mó
chán guān
chán fáng
chán jiā
chán yī
chán jū
chán kū
chán shòu
shàn biàn
chán táng
chán hé
chán jiǎng
chán qī
chán nà
shàn dài
chán yuán
chán yuè
chán dé
chán hù
chán nà
chán páo
chán sì
chán tán
chán rén
chán fǎ
chán bó
chán huì
chán tíng
chán zhàng
chán bǎn
chán liú
chán shì
chán zuò
chán yǐ
chán bìng
chán jīng
chán gōng
chán tà
chán mén
chán yì
chán ān
chán jì
chán fēi
chán lǜ
chán shī
chán shì
chán chú
chán lǚ
chán bǎn
chán zhōng
chán guó
chán gé
chán hé
chán guǒ
shàn wén
chán zōng
chán hào
chán kè
jiǎn dài
xī dài
dì dài
lì dài
jì dài
gèn dài
zǔ dài
qì dài
wǔ dài
sì dài
qǔ dài
qiú dài
zǐ dài
mí dài
jué dài
qǐng dài
jí dài
dān dài
lěi dài
guā dài
shèng dài
shí dài
jīn dài
dié dài
liè dài
cháo dài
zhōng dài
wǎn dài
xiá dài
xiān dài
yì dài
zhuó dài
bā dài
dān dài
zhàn dài
qīng dài
mò dài
jì dài
gēng dài
shèng dài
qiān dài
xiū dài
jiāo dài
xīng dài
chuán dài
hòu dài
chóu dài
qiàn dài
páo dài
shòu dài
qiáo dài
shēng dài
wǎn dài
tì dài
jiǔ dài
zhǐ dài
lái dài
zhé dài
xiàn dài
xī dài
yì dài
de dài
bǎi dài
duàn dài
hòu dài
nián dài
yàn dài
gào dài
liù dài
huàn dài
jiāo dài
rén dài
nǎng dài
shàng dài
gǔ dài
jì dài
míng dài
fān dài
cuàn dài
gài dài
kuàng dài
shè dài
dǐng dài
yì dài
yī dài
xián dài
shàn dài
shàn dài
jī dài
sān dài
zī dài
shū dài
yùn dài
dì dài
luàn dài
yàn dài
guān dài
dāng dài
zhòng dài
hù dài
jīng dài
liǎng dài
bù dài
jìn dài
méi dài
jué dài
qīn dài
gé dài
gé dài
shì dài
lǐ dài
jiè dài
èr dài
mián dài
shū dài
yǒng dài
qǐng dài
bǔ dài
mìng dài
huáng dài
chuán dài
qián dài
duàn dài
⒈ 指帝位的禅让和接替。
引汉班彪《王命论》:“虽其遭遇异时,禪代不同,至于应天顺人,其揆一焉。”
《三国志·魏志·明帝记》“追諡山阳公为汉孝献皇帝” 裴松之注引《献帝传》:“詔曰:‘盖五帝之事尚矣。 仲尼盛称尧舜巍巍荡荡之功者,以为禪代乃大圣之懿事也。’”
明归有光《宋史论赞·范质王薄魏仁浦》:“然质以文学自媚于禪代之间,而仁浦倒印激怒,何其危哉!”
⒉ 交替。
引清周亮工《书影》卷九:“气自子至巳为阳,自午至亥为阴,递相禪代,进退无时。”
清唐甄《潜书·博观》:“形非异,即精之成也;精非异,即形之初也。收於实,结於弹,禪代不穷。”
1. 帝王的祭地之礼:封禅。
2. 帝王让位给别人:禅位。禅让。受禅。
3. 事物更(gēng )代。
代读音:dài代dài(1)(动)代替、代理:~办。(2)(名)时代:古~。(3)(名)辈次:老一~。(4)(名)历史的分期:汉~。