禅寺


禅寺的组词


禅法

chán fǎ

禅枝

chán zhī

禅河

chán hé

禅位

shàn wèi

禅偈

chán jì

禅扃

chán jiōng

禅语

chán yǔ

禅人

chán rén

禅经

chán jīng

禅房

chán fáng

禅踘

chán jū

禅众

chán zhòng

禅版

chán bǎn

禅灯

chán dēng

禅客

chán kè

禅慧

chán huì

禅文

shàn wén

禅更

chán gēng

禅窟

chán kū

禅杖

chán zhàng

禅刹

chán shā

禅铠

chán kǎi

禅魔

chán mó

禅化

shàn huà

禅机

chán jī

禅床

chán chuáng

禅讲

chán jiǎng

禅病

chán bìng

禅衲

chán nà

禅谈

chán tán

禅书

chán shū

禅那

chán nà

禅阁

chán gé

禅钻

chán zuàn

禅句

chán jù

禅月

chán yuè

禅堂

chán táng

禅伯

chán bó

禅源

chán yuán

禅庵

chán ān

禅代

shàn dài

禅道

chán dào

禅院

chán yuàn

禅友

chán yǒu

禅庭

chán tíng

禅寺

chán sì

禅意

chán yì

禅观

chán guān

禅榻

chán tà

禅规

chán guī

禅天

chán tiān

禅钟

chán zhōng

禅宗

chán zōng

禅话

chán huà

禅侣

chán lǚ

禅心

chán xīn

禅受

chán shòu

禅衣

chán yī

禅草

chán cǎo

禅板

chán bǎn

禅理

chán lǐ

禅祚

chán zuò

禅孝

chán xiào

禅学

chán xué

禅士

chán shì

禅果

chán guǒ

禅授

chán shòu

禅僧

chán sēng

禅栖

chán qī

禅户

chán hù

禅家

chán jiā

禅宫

chán gōng

禅祖

chán zǔ

禅寂

chán jì

禅流

chán liú

禅号

chán hào

禅关

chán guān

禅锋

chán fēng

禅室

chán shì

禅扉

chán fēi

禅国

chán guó

禅和

chán hé

禅诰

shàn gào

禅带

chán dài

禅德

chán dé

禅律

chán lǜ

禅除

chán chú

禅门

chán mén

禅念

chán niàn

禅寮

chán liáo

禅悦

chán yuè

禅居

chán jū

禅音

chán yīn

禅椅

chán yǐ

禅袍

chán páo

禅乘

chán chéng

禅师

chán shī

禅变

shàn biàn

禅坐

chán zuò


水寺

shuǐ sì

禅寺

chán sì

刹寺

shā sì

灵寺

líng sì

阉寺

yān sì

坟寺

fén sì

法寺

fǎ sì

冏寺

jiǒng sì

邨寺

cūn sì

讲寺

jiǎng sì

玄寺

xuán sì

都寺

dōu sì

乌寺

wū sì

内寺

nèi sì

官寺

guān sì

佛寺

fó sì

府寺

fǔ sì

村寺

cūn sì

朝寺

cháo sì

城寺

chéng sì

驺寺

zōu sì

竹寺

zhú sì

貂寺

diāo sì

阍寺

hūn sì

亭寺

tíng sì

北寺

běi sì

宦寺

huàn sì

知寺

zhī sì

妇寺

fù sì

麟寺

lín sì

卿寺

qīng sì

庵寺

ān sì

遗寺

yí sì

寒寺

hán sì

奄寺

yǎn sì

宫寺

gōng sì

东寺

dōng sì

孤寺

gū sì

邸寺

dǐ sì

观寺

guān sì

萧寺

xiāo sì

山寺

shān sì

尹寺

yǐn sì

禁寺

jìn sì

祠寺

cí sì

省寺

shěng sì

营寺

yíng sì

住寺

zhù sì

棘寺

jí sì

尼寺

ní sì

监寺

jiān sì

九寺

jiǔ sì

上一组词:窟郎
下一组词:狼窝

更多禅的组词

禅寺的意思


词语解释:

hAo86.佛寺。

引证解释:

⒈ 佛寺。

引清顾炎武《恭谒高皇帝御容于灵谷寺》诗:“肃步投禪寺,焚香展御容。”

国语词典:

佛教禅宗的寺院。

如:「河南嵩山是个佛教胜地,当地禅寺林立。」

网络解释:

禅寺

禅寺,又称为丛林、禅宗寺院,是中国佛教禅宗的修行道场。 禅寺通常指禅宗寺院而言,故亦称禅林,但后世教、律等各宗寺院也有仿照禅林制度而称禅寺的。中国禅宗从曹溪惠能后,四传至于怀海,百余年间禅徒只以道相授受,多岩居穴处,或寄住律宗寺院。到了唐贞元、元和间(785~806),禅宗日盛,宗匠常聚徒多人于一处,修禅办道。江西奉新百丈山怀海以禅众聚处,尊卑不分,于说法住持,未合规制,于是折衷大小乘经律,创意别立禅居,此即禅寺之始。
更多寺的组词

禅寺详细解释


读音:chán,shàn[ chán ]

1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。

2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。

读音:sì

寺sì(1)(名)本义:古代官署名:古代官署名(2)(名)佛教的庙宇:碧云~|护国~。(3)(名)伊斯兰教徒礼拜讲经的地方:清真~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025