chán fēng
chán shī
chán shā
chán yǒu
chán mén
chán shì
chán nà
chán qī
chán mó
chán dào
chán liú
chán gōng
chán hé
chán shòu
chán tán
shàn wén
chán zuò
chán jì
chán yuán
chán kè
chán tíng
shàn biàn
chán yuè
chán lǚ
chán cǎo
chán jīng
chán yī
chán fēi
chán jū
chán dài
chán dēng
chán sì
chán bǎn
chán kǎi
chán hé
chán chéng
chán lǐ
chán hù
chán rén
chán táng
chán xiào
chán kū
chán jiǎng
chán zǔ
chán jù
chán tiān
chán bó
chán zōng
chán yīn
chán zhōng
chán zuàn
chán yuàn
chán jì
chán nà
chán yuè
chán fǎ
chán yì
chán lǜ
chán liáo
chán jī
chán shì
chán jiā
chán guó
chán niàn
chán gé
chán guān
chán ān
shàn huà
chán bìng
chán chú
chán xué
chán sēng
chán huì
chán zhàng
shàn dài
chán fáng
chán dé
chán bǎn
chán hào
chán guī
chán zhòng
chán chuáng
shàn wèi
chán jiōng
chán shòu
chán yǐ
chán guǒ
chán zuò
shàn gào
chán páo
chán huà
chán guān
chán gēng
chán zhī
chán yǔ
chán tà
chán jū
chán shū
chán xīn
cūn fēi
máo fēi
chāng fēi
huáng fēi
tiān fēi
shàn fēi
jīng fēi
xuān fēi
chén fēi
jīn fēi
yáo fēi
zhū fēi
jiāo fēi
hù fēi
lú fēi
láo fēi
dān fēi
tú fēi
xí fēi
qióng fēi
jiōng fēi
shū fēi
shī fēi
mén fēi
huà fēi
sōng fēi
chuāng fēi
chái fēi
jìn fēi
zhú fēi
quán fēi
chán fēi
shí fēi
lín fēi
líng fēi
yě fēi
yuán fēi
xiá fēi
xīn fēi
bǎn fēi
běi fēi
kòu fēi
huán fēi
⒈ 禅房。
引唐戴叔伦《越溪村居》诗:“年来晚客寄禪扉,多话贫居在翠微。”
⒉ 指佛寺之门。
引清陈维崧《花心动》词:“叩罢禪扉谁应?剩花底经幡,烟中斋磬。”
清唐孙华《同宪尹步至虎丘禅院观玉兰花》诗:“觅径入禪扉,幽芬袭几席。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
扉读音:fēi扉fēi(名)门:柴~|~页(书刊封面之内印着书名、著者等项的一页)|~画。