chán zuò
chán guī
chán yì
chán jī
chán guó
chán fēi
chán yī
shàn wén
chán zhàng
chán dé
chán guān
chán hào
chán shā
chán jū
chán shòu
chán jì
chán shì
chán mén
chán dēng
chán gōng
chán xiào
chán fǎ
chán sì
chán yǔ
chán táng
chán qī
chán gé
chán jiōng
chán yīn
shàn biàn
shàn wèi
chán yǐ
chán rén
chán dào
chán huà
chán sēng
chán chú
chán shī
chán mó
chán jù
chán zhòng
chán bǎn
chán bǎn
chán yuè
chán xīn
chán niàn
chán yuàn
chán zuàn
chán hé
chán liú
chán lǐ
shàn huà
chán hù
chán shì
chán yuán
chán gēng
chán páo
chán tà
chán nà
chán shòu
chán fáng
chán ān
chán jiā
shàn gào
chán lǚ
chán yǒu
chán zuò
chán jiǎng
chán hé
chán kè
chán yuè
chán chéng
chán tíng
chán shū
chán fēng
chán chuáng
chán guǒ
chán kǎi
chán tiān
chán zhī
chán bìng
chán huì
chán cǎo
chán zōng
chán liáo
chán jū
chán xué
chán jì
chán guān
chán bó
shàn dài
chán kū
chán zhōng
chán jīng
chán tán
chán lǜ
chán zǔ
chán dài
chán nà
sōng yǒu
zhèng yǒu
jié yǒu
shì yǒu
pín yǒu
xìn yǒu
zhì yǒu
qì yǒu
sūn yǒu
shè yǒu
yīng yǒu
chuāng yǒu
chuáng yǒu
shāo yǒu
qǔ yǒu
zhí yǒu
hé yǒu
qí yǒu
fáng yǒu
sè yǒu
yù yǒu
shī yǒu
shì yǒu
wén yǒu
méng yǒu
miàn yǒu
qiú yǒu
kuáng yǒu
qià yǒu
diàn yǒu
bìng yǒu
zhī yǒu
shǎo yǒu
jùn yǒu
mù yǒu
háo yǒu
mù yǒu
jìn yǒu
sì yǒu
liáng yǒu
pī yǒu
yì yǒu
péng yǒu
dǎng yǒu
bā yǒu
bǐ yǒu
shàn yǒu
shí yǒu
chèng yǒu
àn yǒu
lǘ yǒu
jiào yǒu
jiā yǒu
nóng yǒu
chán yǒu
mài yǒu
gù yǒu
xiào yǒu
zhèng yǒu
dì yǒu
qī yǒu
nì yǒu
liáo yǒu
kūn yǒu
piào yǒu
jiāo yǒu
wáng yǒu
nián yǒu
cí yǒu
huā yǒu
tì yǒu
zhì yǒu
ài yǒu
zhàn yǒu
nì yǒu
dì yǒu
zuò yǒu
wú yǒu
xīn yǒu
sǐ yǒu
lùn yǒu
wáng yǒu
huì yǒu
huán yǒu
hóng yǒu
shèng yǒu
shì yǒu
shèng yǒu
duì yǒu
bā yǒu
bì yǒu
nán yǒu
chē yǒu
bīn yǒu
jiǔ yǒu
bù yǒu
dǔ yǒu
jiù yǒu
bìng yǒu
mì yǒu
xī yǒu
qī yǒu
liáng yǒu
qīn yǒu
lǎo yǒu
gōng yǒu
shī yǒu
sǔn yǒu
mì yǒu
zhēng yǒu
zhì yǒu
shí yǒu
fù yǒu
hūn yǒu
niào yǒu
yì yǒu
jiàn yǒu
huǒ yǒu
nǚ yǒu
huān yǒu
dǔ yǒu
jīn yǒu
xiǎo yǒu
shuǐ yǒu
péng yǒu
shí yǒu
sān yǒu
qí yǒu
guì yǒu
dà yǒu
shàng yǒu
liáo yǒu
xiè yǒu
dé yǒu
lì yǒu
wú yǒu
tū yǒu
⒈ 即栀子。
引明李时珍《本草纲目·木三·卮子》:“佛书称其花为薝卜, 谢灵运谓之林兰, 曾端伯呼为禪友。或曰薝卜金色,非卮子也。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
友读音:yǒu友yǒu(1)(名)朋友:病~|访~|工~|故~|好~|交~|教~|旧~|老~|良~|卖~|盟~|密~。(2)(形)相好;亲近:~爱|~好|~善|~谊赛。(3)(形)有友好关系的:~邦|~军|~人。