kuāng kùn
kuāng jū
kuāng jì
kuāng jiù
kuāng yòu
kuāng wéi
kuāng zhèng
kuāng shén
kuāng zǐ
kuāng zhěng
kuāng wèi
kuāng suàn
kuāng dìng
kuāng hé
kuāng lǐng
kuāng zhí
kuāng dāng
kuāng lì
kuāng wéi
kuāng yè
kuāng jiào
kuāng bì
kuāng shì
kuāng è
kuāng jiù
kuāng guó
kuāng shì
kuāng ráng
kuāng chì
kuāng fú
kuāng yáo
kuāng shì
kuāng jiàn
kuāng gé
kuāng chì
kuāng chuáng
kuāng lì
kuāng xiāng
kuāng yán
kuāng shān
kuāng sú
kuāng chí
kuāng shí
kuāng yì
kuāng yǒng
kuāng làng
kuāng dǎo
kuāng bì
kuāng fǔ
kuāng jūn
kuāng wēi
kuāng zuǒ
kuāng gǎi
kuāng bǔ
kuāng hù
kuāng bèi
kuāng guī
kuāng guò
kuāng fù
kuāng là
kuāng miù
kuāng jiǎo
kuāng fú
kuāng fèng
kuāng zuò
kuāng rǎng
kuāng gǔ
kuāng xiāng
kuāng yuè
kuāng lú
kuāng sòng
kuāng zàn
kuāng zhù
kuāng piáo
kuāng fù
kuāng dǐng
kuāng zhèn
kuāng guō
kuāng jù
kuāng zàn
kuāng jí
kuāng rén
kuāng zhèng
kuāng zhì
kuāng sù
kuāng yì
kuāng jiū
kuāng jì
kuāng chì
kuāng jiàn
kuāng bà
kuāng níng
kuāng lǜ
kuāng nán
kuāng bì
kuāng yù
kuāng yùn
kuāng kuò
kuāng jì
kuāng zhèng
kuāng lì
kuāng xié
kuāng yì
ōu rǎng
chen rǎng
fēng rǎng
jué rǎng
chēng rǎng
láo rǎng
fāng rǎng
pī rǎng
qū rǎng
zī rǎng
ōu rǎng
rǎo rǎng
kuáng rǎng
ān rǎng
jìn rǎng
kòu rǎng
zūn rǎng
piāo rǎng
wǎng rǎng
kuāng rǎng
qiè rǎng
qiāng rǎng
dào rǎng
kuāng rǎng
jiàn rǎng
xiū rǎng
guàng rǎng
wài rǎng
yuè rǎng
nào rǎng
jiǎo rǎng
duó rǎng
kè rǎng
zhé rǎng
dàng rǎng
qīn rǎng
lāo rǎng
duó rǎng
⒈ 忧惧不安貌。
引《九叹·逢纷》“阻相薄兮” 汉王逸注:“以言忠臣逢谗人,亦匡攘惶遽而窜伏也。”
⒉ 谓拯救国家,驱逐敌人。
引《明史·刘宗周传》:“立国之本纪已疏,何以言匡攘之略。”
匡kuāng(1)(动)〈书〉纠正:~正|~谬。(2)(动)〈书〉帮助;救:~助。(3)(动)〈方〉估计:~计|~算。(4)(动)料(5)(动)(多见于早期白话):不~。(6)(动)(Kuānɡ)姓。
攘读音:rǎng攘rǎng(1)(动〈书〉(2)排斥:~除|~外。(3)抢:~夺。(4)捋起(袖子):~臂(捋起袖子;伸出胳膊)。