hán dí
hán xū
hán gài
hán dòng
hán xù
hán yǒng
hán guǎn
hán yìng
hán yì
hán kōng
hán sì
hán rú
hán jìn
hán chù
hán yì
hán róng
hán shòu
hán yǎng
hán liàng
hán zì
hán shěn
hán zào
hán chàng
hán huáng
hán liàng
hán yǎn
hán nǚ
hán xù
hán yù
hán guàn
hán yǒng
hán yǎn
hán dàn
hán rùn
hán zhū
hán rěn
hán dàn
hán yòu
hán chá
hán shuǐ
hán zuǐ
hán hú
hán hán
hán yān
hán róng
hán zhá
lín hú
zhōng hú
féi hú
ào hú
qiāng hú
zǐ hú
pō hú
lǐng hú
zī hú
diāo hú
pān hú
fén hú
gǔ hú
yún hú
ān hú
zá hú
nì hú
kuài hú
shān hú
hán hú
wǔ hú
jiàn hú
chái hú
lóng hú
qǐ hú
jiāo hú
sì hú
dǐng hú
diāo hú
lán hú
láng hú
xī hú
jié hú
xuán hú
èr hú
sān hú
bào hú
dà hú
zhuì hú
zuó hú
màn hú
hú hú
mó hú
tí hú
shì hú
yuǎn hú
fēng hú
yē hú
xuán hú
jī hú
bá hú
chán hú
má hú
xùn hú
jiǎ hú
diāo hú
màn hú
chóu hú
gāo hú
mí hú
fēng hú
qiū hú
lú hú
shāng hú
dōng hú
bǎn hú
hán hú
jiǔ hú
chuí hú
jīng hú
màn hú
zhū hú
rán hú
hé hú
hán hú
⒈ 含糊,不清晰。
引唐刘禹锡《和浙西李大夫霜夜对月听小童吹觱篥歌依本韵》:“涵胡画角怨边草,萧瑟清蝉吟野丛。”
涵hán(1)(动)包容;包含。(2)(名)涵洞;公路或铁路与沟渠相交的地方使水从路下流过的通道;一般孔径较小。
胡读音:hú胡hú(1)(名)古代泛称北方和西方的少数民族:~人。(2)(形)古代称来自北方和西方少数民族的(东西);也泛指来自国外的(东西):~琴|~桃|~椒。(3)姓。(4)(副)表示随意乱来:~闹|~说。(5)(代)〈书〉疑问词;为什么;何故:~不归?(6)(名)胡子:~须。