tuí rán
tuí tuó
tuí shān
tuí fá
tuí dùn
tuí luò
tuí bāo
tuí fā
tuí diàn
tuí tà
tuí ruán
tuí qì
tuí táng
tuí lǒng
tuí cuò
tuí qiàn
tuí lòu
tuí duò
tuí suō
tuí huán
tuí fǎ
tuí yǐng
tuí làn
tuí qiān
tuí cuì
tuí wěi
tuí bì
tuí huī
tuí dǎo
tuí yǐ
tuí yán
tuí méng
tuí lún
tuí dàng
tuí yù
tuí fēng
tuí lòu
tuí cán
tuí wú
tuí què
tuí jī
tuí jìng
tuí lèi
tuí huà
tuí fèi
tuí tiān
tuí zhì
tuí yún
tuí fàng
tuí sàng
tuí táng
tuí jiān
tuí pò
tuí sàn
tuí tuó
tuí yuán
tuí ěr
tuí bì
tuí mìng
tuí àn
tuí xiàng
tuí làng
tuí yōu
tuí chǐ
tuí bō
tuí líng
tuí qiǎo
tuí bèn
tuí yán
tuí tà
tuí yuàn
tuí shāng
tuí quē
tuí jué
tuí guāng
tuí bèi
tuí shé
tuí kuī
tuí bài
tuí líng
tuí gāng
tuí mǐ
tuí shì
tuí tà
tuí liè
tuí huǐ
tuí duò
tuí nián
tuí xiǎng
tuí xíng
tuí làn
tuí liú
tuí chí
tuí líng
tuí zòng
tuí nào
tuí lǎo
tuí shuāi
tuí zhǐ
tuí yuān
tuí huāng
tuí pǐ
tuí dàn
tuí chè
tuí duò
bò dùn
bà dùn
dì dùn
huāng dùn
gé dùn
tí dùn
nú dùn
jiāng dùn
yú dùn
diē dùn
láo dùn
zhǐ dùn
āi dùn
dǎ dùn
jǐn dùn
sù dùn
niú dùn
chè dùn
yī dùn
yáo dùn
qiān dùn
qián dùn
fá dùn
léi dùn
wán dùn
hào dùn
chuò dùn
duàn dùn
gòng dùn
hàn dùn
huī dùn
méng dùn
tà dùn
mò dú
jú dùn
tuī dùn
pí dùn
fèi dùn
tà dùn
péi dùn
gé dùn
jìn dùn
huǐ dùn
cuò dùn
chéng dùn
jìn dùn
bù dùn
yíng dùn
kūn dùn
dēng dùn
zhū dùn
cù dùn
wú dùn
dǒu dùn
nán dùn
chí dùn
háng dùn
guǎn dùn
tuí dùn
yān dùn
lǔ dùn
chén dùn
bó dùn
fàng dùn
guān dùn
guī dùn
mián dùn
tà dùn
cuān dùn
táo dùn
jí dùn
zhōng dùn
wāng dùn
yī dùn
zhì dùn
jiāo dùn
mí dùn
yì dùn
què dùn
xuàn dùn
zhǔn dùn
diāo dùn
qǐn dùn
dòu dùn
chuí dùn
pái dùn
jǐ dùn
wō dùn
bìng dùn
ān dùn
wěi dùn
shuì dùn
jú dùn
zhèn dùn
bù dùn
zhì dùn
kùn dùn
jì dùn
shāng dùn
hào dùn
diān dùn
jiā dùn
shěn dùn
cuò dùn
pū dùn
dǎo dùn
zhěng dùn
qīng dùn
⒈ 衰疲委顿。
引明陆时雍《诗镜总论》:“《焦仲卿诗》有数病:大略繁絮不能举要,病一;粗丑不能出词,病二;頽顿不能整格,病三。”
颓(1)(动)坍塌。(2)(形)衰败。(3)(形)委靡。
顿读音:dùn,dú[ dùn ]1.稍停:他~了一下,又接着往下说。
2.书法上指用力使笔着纸而暂不移动:一横的两头都要~一~。
3.(头)叩地;(脚)跺地:~首。~足。
4.处理;安置:整~。安~。
5.立刻;忽然:~然。~悟。~生邪念。
6.用于吃饭、斥责、劝说、打骂等行为的次数:一天三~饭。被他说了一~。
7.姓。
8.疲乏:困~。劳~。