mán mò
mán jīng
mán chù
mán cūn
mán lì
mán jué
mán chán
mán qì
mán kè
mán dòng
mán xuē
mán lì
mán dǐ
mán huā
mán zhēn
mán mán
mán guǒ
mán pái
mán téng
mán guō
mán qí
mán mò
mán sài
mán shū
mán lǐ
mán biān
mán lì
mán huò
mán gōng
mán zhàng
mán lǐ
mán xī
mán luò
mán jiāng
mán tuó
mán bó
mán kē
mán jūn
mán jī
mán zi
mán kòu
mán chá
mán tíng
mán chù
mán fú
mán yí
mán yáo
mán yǒng
mán jì
fǔ kuài
mán gǔ
mán yì
mán chuáng
mán gē
mán sú
mán qiú
mán zuǒ
mán chóng
mán qiáng
mán máo
mán xián
mán hèng
mán gàn
mán tóu
mán tǔ
mán xuē
mán zhā
mán guǎng
mán zhān
mán yáo
mán jūn
mán xìng
mán zuò
mán huì
mán qiáng
mán jiǎo
mán bào
mán jiān
mán zú
mán pó
mán lǔ
mán chàng
mán tóng
mán pí
mán jīng
mán chǔ
mán yǔ
mán mò
mán zuò
mán fāng
mán mín
mán huāng
mán zōu
mán mò
mán yīn
mán shēng
mán dí
mán nán
mán qín
mán chuán
mán shì
mán hàn
mán bó
mán yāo
mán hé
mán yān
mán rén
mán gū
mán jìn
mán niáng
mán yín
mán shì
mán wáng
mán jǐn
mán chuí
mán ér
mán bù
mán liáo
mán nú
mán zhǐ
mán jiāo
mán fǔ
mán jiǔ
mán wéi
mán yě
mán xià
mán huà
mán yí
mán zhuāng
mán tóng
mán dàn
wù gū
bó gū
tái gū
cǎi gū
mán gū
tái gū
guān gū
jiào gū
tuī gū
yù gū
zāng gū
sàn gū
píng gū
gāo gū
shū gū
zhuó gū
shū gū
liào gū
jiā gū
dà gū
sān gū
háo gū
yóu gū
zhāng gū
běn gū
dī gū
shì gū
chāo gū
niē gū
tái gū
què gū
cè gū
juàn gū
yán gū
dìng gū
píng gū
hǎi gū
fēng gū
⒈ 古代指南方从事海上贸易的商贾。
引明高启《蔷薇露盥手》诗:“蛮估海帆迴,银甖玉汞开。盥餘香满手,恰似折花来。”
原注:“《一统志》:‘蔷薇水出占城国,洒衣经岁香不歇。’”
蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。
估读音:gū,gù[ gū ]1. 揣测,大致地推算:估计。估价。估一估。
2. 古同“贾”,商人。