míng jīn
míng gāo
míng xiǎng
míng tiáo
míng jiá
míng jiōng
míng lǔ
míng yuàn
míng huán
míng dòng
míng xiāo
míng huáng
míng qiān
míng kǔn
míng zhù
míng jiāng
míng bì
míng chī
míng dāng
míng dú
míng yì
míng xián
míng shēng
míng xián
míng xiāo
míng yuān
míng biāo
míng qiú
míng tuān
míng qí
míng jì
míng biāo
míng lǜ
míng zàn
míng què
míng lài
míng tuó
míng jī
míng jiàn
míng chén
míng dí
míng qiào
míng yú
míng pèi
míng jué
míng yā
míng jiū
míng dào
míng yuè
míng kē
míng jú
míng quán
míng suō
míng náo
míng lián
míng xián
míng jī
míng chún
míng fèi
míng āi
míng sī
míng hū
míng huáng
míng háo
míng nuò
míng tóng
míng gù
míng jú
míng hào
míng qín
míng jiǎo
míng tān
míng zòu
míng cáo
míng qìng
míng biāo
míng huàn
míng guǎn
míng qióng
míng qì
míng zhēng
míng zhào
míng huáng
míng qín
míng tuò
míng yuè
míng lín
míng dàn
míng líng
míng luán
míng zhuàn
míng cí
míng lì
míng lù
míng duó
míng jiā
míng kòng
míng jiāng
míng guān
míng wǔ
míng hé
míng bēi
míng shāo
míng zhēng
míng tiáo
míng sī
míng gāo
míng yǔ
míng shì
míng guō
míng zhà
míng yàn
míng hū
míng shā
míng wén
míng lǘ
míng gǔ
míng yuān
míng duò
míng áo
míng bāo
míng lǜ
míng láng
míng hǒu
míng shù
míng hóu
míng niǎo
míng yīng
míng láng
míng biān
míng jú
míng gōng
míng luó
míng pí
míng náo
míng chán
míng fèng
míng zhōng
míng lǔ
míng wā
míng dí
míng ráo
míng zào
míng xián
míng kē
míng xiào
míng shèng
míng shé
míng jú
míng huǒ
míng tuó
míng fàng
míng shé
míng zhà
míng shí
míng jiào
míng shén
míng nù
míng zhǐ
míng nòng
míng luán
míng fú
míng jiā
míng hú
míng jī
míng yù
míng yù
míng bì
míng jiàn
míng yín
míng gǔ
míng sè
míng shù
míng zōu
shēng shí
zhú shí
míng shí
guàn shí
yuè shí
gǔn shí
jìng shí
dòng shí
chǔ shí
xìn shí
wēn shí
gāng shí
zhù shí
bài shí
kè shí
lè shí
biē shí
chán shí
cí shí
fěi shí
qín shí
shǎn shí
yú shí
biān shí
dān shí
yáng shí
yáo shí
fén shí
guī shí
guì shí
sǎng shí
dàn shí
cū shí
jiàn shí
tóu shí
nà shí
liáng shí
jiāng shí
liú shí
è shí
guān shí
jiāo shí
hú shí
yǔn shí
zuàn shí
lì shí
yǔ shí
zhēn shí
jié shí
fēng shí
suì shí
sháo shí
xián shí
qīng shí
fān shí
lìn shí
sì shí
quán shí
jīn shí
jūn shí
gāo shí
héng shí
jiè shí
xiāo shí
xuán dàn
hàn shí
huà shí
ruǎn shí
jī shí
lián shí
diǎn shí
xiù shí
gàn shí
jiān shí
jiè shí
wán shí
shuǐ shí
xīng shí
jǐn shí
jǐng shí
bì shí
xī shí
shā shí
jiāng shí
qū shí
dān dàn
chù shí
chuǎng shí
liàn shí
bēi shí
guài shí
tī shí
léi shí
zhòu shí
tiáo shí
dǐ shí
ér shí
qǐ shí
zhě shí
péng shí
biān shí
zhù shí
hēi shí
tóng shí
làn shí
guī shí
jiè shí
wǔ shí
juān shí
biǎn shí
má shí
pán shí
diàn shí
fēng shí
wǎ shí
zuì shí
pián shí
sǔn shí
jiàn shí
měi shí
huáng shí
qí shí
qì shí
jié shí
xiāo shí
dìng shí
juàn shí
qiū shí
yán shí
fā shí
jiāo shí
shǐ shí
jiù shí
xiào shí
sōng shí
yǐng shí
wēi shí
yóu shí
jiǎng shí
qióng shí
xiè shí
bó shí
gàn shí
xiè shí
ěr shí
yōng shí
mì shí
kuàng shí
shā shí
bēng shí
dǐ shí
yīng shí
máo shí
qìng shí
cén shí
mù shí
wā shí
zhōng shí
hàn shí
huá shí
là shí
luò shí
sù shí
dā shí
mù shí
jī shí
chāo shí
lì shí
wǔ dàn
rèn shí
yín shí
jù shí
fāng shí
diàn shí
bāng shí
dàn shí
lóng shí
lì shí
zhēn shí
jiāo shí
suì shí
dèng shí
bǐ shí
zhī shí
yè shí
yá shí
bái shí
fèi shí
mín shí
shù shí
xī shí
wén shí
fǔ shí
diǎn shí
tiě shí
huǒ shí
gāng shí
zhěn shí
yǎ shí
dān shí
wàn dàn
xiáng shí
yuè shí
yún shí
quán shí
zǐ shí
duān shí
fù shí
guì shí
zǒu shí
niè shí
piàn shí
zhēn shí
yào shí
hěn shí
zhuó shí
xuán shí
kè shí
duàn shí
xià shí
zhǔ shí
lèi shí
tà shí
yīn shí
suì shí
ěr shí
mó shí
hěn shí
lǜ shí
què shí
yù shí
fēi shí
sòng shí
léi shí
méng shí
fán shí
jīn shí
yán shí
pán shí
gān shí
qiān dàn
fēng shí
sǒng shí
gǒng shí
cǎi shí
chǔ shí
hán shí
jiè shí
chǔ shí
bā dàn
nǔ shí
pāo shí
biāo shí
shuì shí
pēng shí
líng shí
yán shí
pán shí
zhǒng shí
bēn shí
mín shí
yàn shí
hú shí
tí shí
huà shí
huī shí
qí shí
cí shí
qiào shí
pú shí
shǎn shí
huī shí
què shí
qǐn shí
jī shí
jī shí
gān shí
lì shí
zhào shí
xiāng shí
liào shí
gōu shí
bì shí
zhào shí
bǎo shí
míng shí
fàn shí
bào shí
gān shí
bō shí
qiāo shí
chì shí
shòu shí
fán shí
guān shí
fèi shí
āi shí
chì shí
cháng shí
gǔ shí
⒈ 撞击后能传声甚远的石头。可作砧石、磬石。
引《山海经·中山经》:“﹝长石之山﹞其西有谷焉,名曰共谷,多竹, 共水出焉,西南流注于洛,其中多鸣石。”
郭璞注:“晋永康元年, 襄阳郡上鸣石,似玉,色青,撞之声闻七八里,即此类也。”
袁珂校注:“鸣石,盖磬石之类。 郭説襄阳郡上鸣石,见《晋书·五行志》。”
北周庾信《夜听捣衣》诗:“鸣石出华阴,虚桐採凤林。”
唐杨炯《和刘长史答十九兄》:“宫徵谐鸣石,光辉掩烛轮。”
⒉ 使山石发出鸣声。
引南朝宋鲍照《游思赋》:“鸿晨惊以响湍,泉夜下而鸣石。”
鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。
石读音:shí,dàn[ shí ]1. 构成地壳的矿物质硬块:石破天惊(喻文章议论新奇惊人)。
2. 指石刻:金石。
3. 指古代用来治病的针:药石。药石之言(喻规劝别人的话)。
4. 中国古代乐器八音之一。
5. 姓。