hú liū
hú shǔ
hú qiāng
hú bō
hú chǎn
hú tu
hú yán
hú gǔ
hú fēng
hú nòng
hú wéi
hú qín
hú lún
hú suàn
hú kǎo
hú shān
hú niǎn
hú jiā
hú fēi
hú líng
hú zi
hú tū
hú shì
hú mò
hú lǎo
hú táo
hú chuī
hú xì
hú xǐ
hú chuáng
hú yuán
hú mǔ
hú cáo
hú jī
hú shuō
hú lái
hú cāi
hú běn
hú yàn
hú pàn
hú yuè
hú huā
hú dǐ
hú guā
hú shū
hú chá
hú jié
hú nào
hú huà
hú zhěng
hú zhā
hú jiǎo
hú zuò
hú zuò
hú fú
hú mǎ
hú tòng
hú cái
hú rán
hú dào
hú yè
hú chuǎng
hú yōng
hú chuài
hú qí
hú lí
hú yuè
hú chá
hú yí
hú lài
hú dòu
hú rán
hú rén
hú bù
hú lù
hú chě
hú má
hú qìn
hú chuáng
hú jiǎ
hú bù
hú lūn
hú xiān
hú ér
hú nú
hú jiǎo
hú dǎo
hú lián
hú dà
hú guì
hú dá
hú jiū
hú yí
hú lōu
hú qín
hú shū
hú yùn
hú gōng
hú hé
hú tóu
hú qìn
hú chěng
hú jī
hú qìn
hú guǐ
hú jiāo
hú shào
hú zhōu
hú bì
hú lú
hú sēng
hú dòng
hú qin
hú nǎi
hú tán
hú cáo
hú lù
hú qì
hú lǔ
hú yàn
hú yǎn
hú xīng
hú chàn
hú gǒu
hú yán
hú cháng
hú piào
hú bǐng
hú lí
hú gǎo
hú suī
hú hú
hú xíng
hú yáng
hú lè
hú xū
hú lán
hú hùn
hú mào
hú lù
hú bái
hú lù
hú sāi
hú sān
hú sūn
hú níng
hú kǎn
hú shòu
hú lù
hú fěn
hú hǒng
hú yuàn
hú shéng
hú tiān
hú lu
hú mò
hú zōu
hú dié
hú lóng
hú shā
hú zhī
hú dí
hú fēn
hú fēng
hú fú
hú lú
hú diào
hú yǐ
hú kè
hú dié
hú jiā
hú qù
hú rán
hú dì
hú gǒu
hú lǔ
hú dài
hú chán
hú chòu
hú suī
hú chén
hú luàn
hú chái
hú chá
hú zī
hú chōu
hú ná
hú tòng
hú bài
hú wú
hú yǔ
hú lái
hú tī
hú cháo
hú chě
hú chú
hú qiāo
hú zhōu
hú píng
hú tóng
hú shí
hú jiáo
hú làng
hú měng
hú yún
liáo ér
lài ér
làng ér
nuò ér
qiū ér
gē ér
zhě ér
zhā ér
fēng ér
chuō er
xì ér
xiá er
dú ér
bí ér
tóng ér
lán ér
le ér
shì ér
chāo ér
hòu ér
sāng ér
hù ér
shān ér
liǔ ér
yú ér
zhū ér
shēng ér
chá ér
bān ér
shì ér
jiān er
gān ér
qián ér
nà ér
yì ér
chán ér
huà ér
hái ér
lú ér
zhè ér
kǎn ér
nòng ér
qún ér
chà ér
pín ér
zhí ér
yě ér
zhì ér
sī ér
shāo ér
lù ér
zhāo ér
xiān ér
hóu ér
gān ér
bèng ér
hú ér
lè ér
hàn ér
rú ér
piāo ér
luàn ér
yé ér
bā ér
dān ér
zuò ér
huì er
xìn ér
cóng ér
tóu ér
kè ér
qī ér
sūn ér
bǎo ér
zhǔn ér
yàng ér
tāi ér
tóu ér
xiàng ér
kòu ér
shè ér
sēng ér
xióng ér
huó ér
mān ér
zhān ér
jiāo ér
xiǎo ér
yīng ér
gǎn ér
dàn ér
gè ér
xué ér
màn ér
fāng ér
shé ér
páng ér
yīng ér
kē ér
hú ér
guò ér
hā ér
zǐ ér
huā ér
nǎo er
mén ér
mí ér
gēn ér
guǎn ér
lú ér
niǎn ér
wō ér
máng ér
kuáng ér
bèi ér
chī ér
qí ér
hǎo ér
duǒ ér
shēng ér
chóu ér
tóng ér
ní ér
qì ér
kǎn ér
hé ér
bǎn ér
jiā ér
gān ér
lào ér
náo ér
yā ér
lǎo ér
kè ér
qǔ ér
qún ér
fān ér
é ér
qín ér
dā ér
míng ér
jiā ér
hāng ér
niáng ér
huáng ér
pái ér
chóng ér
fàn ér
jì ér
bǐ ér
fēng ér
lāo ér
shén ér
dà ér
tū ér
xiǎng ér
lóu ér
gén ér
gā ér
máng ér
gū ér
zhuàng ér
cuì ér
bīng ér
tún ér
quǎn ér
jùn ér
qiān ér
yā ér
mǔ ér
rǔ ér
wá ér
hān ér
yǔ ér
wán ér
jiě ér
xìng ér
xiān ér
piān er
yú ér
xīng ér
hóng ér
lóng ér
mái ér
mù ér
shī ér
kě ér
shào ér
xiá ér
kuǎn ér
fù ér
jīn ér
yǎng ér
fán ér
zhì ér
yù ér
zhā ér
cí ér
nián ér
nǚ ér
jīn ér
wū ér
dāng ér
fēn ér
dàng ér
yāo ér
huò ér
gēn ér
kuài ér
nán ér
yòu ér
ái ér
dào er
qián ér
yù ér
hāi ér
bǎo ér
zhǔ ér
xǐ ér
lái ér
wú ér
cuán ér
liàn ér
bǎo ér
tiáo ér
chǒng ér
yóu ér
chá ér
zhé ér
chā ér
gē ér
jiàn ér
zān ér
guǒ ér
hè ér
qín ér
què ér
zhuǎ ér
fèng ér
huǒ ér
yè ér
é ér
fèn ér
lín ér
xiē ér
cán ér
mán ér
gé ér
yā ér
qiú ér
yàn ér
zǎi ér
bèng ér
nǎ ér
zuó ér
rén ér
liàng ér
bāng ér
niū ér
xiàn er
jiǎ ér
pán ér
jiāo ér
jǐ ér
yāo ér
huān ér
liào ér
bǔ ér
yá ér
dú ér
tuō ér
kòng ér
xiǎng ér
gǒu ér
zhū ér
qiǎo ér
huān ér
qǐ ér
luǒ ér
dān ér
jiū ér
nú ér
tú ér
cí er
pǔ er
fǎ ér
pó ér
bā er
gāo ér
yān ér
lǐ ér
là ér
hū ér
yīng ér
pái ér
fān ér
liù ér
jiǎo ér
chen ér
shì ér
⒈ 指胡人。多用为蔑称。
引《汉书·金日磾传》:“﹝日磾既亲近,﹞贵戚多窃怨,曰:‘陛下妄得一胡儿,反贵重之。’”
唐李颀《古从军行》:“胡雁哀鸣夜夜飞,胡儿眼泪双双落。”
五代江为《塞下曲》:“胡儿移帐寒笳絶,雪路时闻探马归。”
宋陆游《闻武均报已复西京》诗:“胡儿敢作千年计,天意寧知一日回。”
明王世贞《将军行》:“碧眼双胡儿,惯骑大宛驹。”
太平天囯用为对清朝统治者的蔑称。 《太平天囯诗歌选·天兵天将猛似虎》:“天京天兵威似猛虎, 汉口胡儿败若寒鷄。”
⒉ 清末民初泛用为对外国人的蔑称。
引黄钧《新年感事》诗之一:“试看歌舞欢腾地,又见胡儿策马来。”
于右任《战争的孤儿》诗之二:“东村屋煨尽,西郊人逃亡;吾父击胡儿,何时死战场?”
⒊ 指胡人的儿童。
引唐高适《营州歌》:“虏酒千钟不醉人,胡儿十岁能骑马。”
唐李益《登夏州城观送行人赋得六州胡儿歌》:“六州胡儿六蕃语,十岁骑羊逐沙鼠。”
⒋ 果核。
引元张国宾《薛仁贵》第三折:“你道不曾摘枣儿,口里胡儿那里来?”
古代对北方异族及西域各民族的称呼。
胡hú(1)(名)古代泛称北方和西方的少数民族:~人。(2)(形)古代称来自北方和西方少数民族的(东西);也泛指来自国外的(东西):~琴|~桃|~椒。(3)姓。(4)(副)表示随意乱来:~闹|~说。(5)(代)〈书〉疑问词;为什么;何故:~不归?(6)(名)胡子:~须。
儿读音:ér儿ér(1)(名)小孩子:小~。(2)(名)男孩子:~子。(3)(名)年轻的人(多指青年男子):健~。(4)(助)词尾:火~。儿ní(1)(名)周朝国名;在今山东滕县东南。(2)(名)姓。同“倪”。